Chương trước
Chương sau
Nhạc Thành nghi hoặc nhỏ giọng hỏi Hỏa Lão.
- Hình như không phải, chỉ là cửu la thiên võng trước kia ta đã nghe nói qua, mặc dù sử dụng uy lực rất lớn nhưng tiêu hao rất nhiều năng lượng đấu khí.
Nghe thấy lời nói của Hỏa Lão, Nhạc Thành cũng hơi có chủ ý một chút, những tiểu thế lực kia hợp lại, cộng thêm với người của Ma Tượng Thú tộc, còn có người của tứ đại thú tộc, mỗi tộc xuất ra hai Đấu tôn, tổng cộng là ba mươi mốt người có thực lực đấu tôn, cuối cùng Hắc Ám Thần điện chỉ xuất ra ba con quái vật ma thú mà thôi, kiểu tính toán này, Hắc Ám Thần điện cuối cùng bảo trì nhiều nhất.
Mà lúc này, Địa Ma lão nhân cũng đang cùng với hai đấu tôn cường giả của Tứ đại thú tộc nói chuyện với nhau, tựa hồ như là giảng giải trận pháp.
Hai người này theo thứ tự là người của Viễn cổ minh xà tộc thực lực ngũ tinh Đấu Tôn.
Người của Hổ Tộc và Toan Nghê tộc cũng xuất ra mỗi tộc hai hán tử trung niên.
Chỉ là người của Hắc Ám Thần điện thì không phải như Hỏa Lão nói mà là đại trưởng lão tự mình dẫn theo bốn con quái vật ma thú đi lên trường, điều này khiến cho sắc mặt của Hỏa Lão hơi biến chuyển, ánh mắt hiện ra vẻ nghi ngờ.
Nhìn Tứ đại thú tộc và Hắc Ám Thần điện muốn phá vỡ bình chướng, sắc mặt của Vũ Văn Minh Quang, Hắc Sơn và Nhạc Đại ba người cũng hơi biến đổi, tuy nhiên bọn họ cũng không ngăn cản, bởi vì bọn họ biết thực lực của mình hiện tại không chống lại được.
Kỳ thực tam đại nhân tộc không coi trọng Nhạc Thành mà thôi, thực lực của Hỏa Lão thu liễm làm cho bọn họ không nhận ra, cộng thêm với Nhạc Thành và mấy con ma thú ẩn dấu mình nữa.
Chỉ có Trầm Linh là cao nhất thực lực tam tinh Đấu Tôn, chúng nữ thì chỉ có thực lực nhất tinh Đấu Tôn, trên cơ bản không thể làm được gì.
Nhạc Thành hiện tại cũng có chủ ý, nếu như bình chướng vô hình bị phá vỡ thì mình cũng phải nghĩ biện pháp ngăn cả người của tứ đại thú tộc lấy linh mộ của bát sí linh mãng, vô luận thế nào cũng không thể để bọn họ quấy rầy Yêu Huyên.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, Tứ đại thú tộc cùng người của Hắc Ám Thần điện không biết rằng đã có một bát sí linh mãng đang tiếp thụ truyền thừa của linh mộ, nếu lúc đó tứ đại thú tộc và Hắc Ám Thần điện biết rõ thì không biết sẽ tức giận dến mức nào.
Một lát sau, ở trên không trung, hai mươi mấy người và ma thú đã chuẩn bị xong, lập tức một luồng sàng bao bọc, một màn lực lượng cường hãn kéo dài.
- Xoẹt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chỉ thấy đám người và ma thú kia bắt đầu kết trận, Địa Ma lão nhân của Hắc Ám Thần điện nở ra một nụ cười, trong tay một mảng ánh sáng rất lớn tràn ngập.
Từng sợ hắc mang tràn ngập, khoảng chừng đến mấy nghìn thước, không gian khí tức bắt đầu cũng thay đổi.
Từng sợi hắc mang bắt đầu tràn ngập lên.
- Xoẹt.
Đám ma thú kai cũng lóe sáng, đột nhiên một màn lưới đen vô cùng cường hãn quỷ dị xuất hiện.
Màn hắc mang biến hóa, trên khuôn mặt của Địa Ma lão nhân hiện ra một nụ cười lạnh lùng.
- Ti ti.
Lưới đen vô hình phát ra, vượt không gian tạo ra từng thanh âm ti ti, sắc mặt của mọi người lúc này cũng biến chuyển.
- Mọi người đừng ẩn dấu thực lực, nếu như ẩn dấu thực lực thì chúng ta không có cách nào phá vỡ bình chướng.
Sắc mặt của Địa Ma lão nhân hơi biến chuyển, hơi tức giận đối với một số ma thú và người của Tứ đại thú tộc.
Nhạc Thành chăm chú nhìn trên không trung, trong lòng hắn thầm nghĩ đám ma thú này cùng với người của Tứ đại thú tộc đúng là có ý tưởng, tựa hồ như ai cũng ẩn dấu thực lực.
Địa Ma lão nhân vừa nói xong, tất cả mọi người liền dốc sức ứng phó, quanh thân bọn họ quang mang đại thịnh, khuôn mặt cũng trở nên tái nhợt.
- Ầm.
Khắp trăm dặm lúc này bắt đầu trở nên chấn động kịch liệt, lực lượng công kích vô hình bắt đầu hiện lên, một lát sau một tám lưới màu đen quỷ dị đã bắt đầu xuất hiện.
Với lực lượng vô hình này, màu đen mang theo quang mang rất lớn trở nên âm u, hơn hai mươi ma thú cũng trở nên tái nhợt, miễn cưỡng chống lại mà thôi.
Dưới luồng lực lượng cuồng bạo này, khuôn mặt của Địa Ma lão nhân cũng trở nên tái nhợt, nhưng sau đó dưới sự khống chế của hắn, một lưới đen đã hiện ra.
- Thịch thịch
Lưới đen này một lần nữa được đẩy mạnh, công kích lực càng lúc càng lớn.
Mặc dù cảm nhận thấy lực lượng càng lúc càng cường hãn nhưng đám ma thú kia cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại toàn bộ.
Nhìn về một khí tức cuồng bạo và lưới đen đang giao chiên trên không trung, trong lòng của Nhạc Thành liền chú ý tới Cửu La thiên võng của Hắc Ám Thần điện.
- Chẳng lẽ thực sự phá mở ra được sao?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến chuyển, hắn thật đúng là lo lắng Hắc Ám Thần điện và Tứ đại thú tộc sẽ bài trừ được bình chướng vô hình.
- Hu.
Một lát sau, một số cường giả đấu Tôn ngưng tụ Cửu La Thiên võng đã đẩy được vào bên trong không ít.
- Toàn lực đối phó, chúng ta sẽ thành công.
Sắc mặt của Địa Ma lão nhân hơi tái nhợt, tuy nhiên sau đó lại hiện ra một thần sắc khác thường.
- Thình thình.
Mang lưới màu đen càng ngày càng lớn mạnh, lực lượng công kích càng ngày càng lớn, mỗi lần trùng kích tiêu hao một số hắc mang, mà lúc này một số ma thú cấp tám đã chảy ra một số vết máu, tựa hồ như đã bị thương vậy.
- Xoẹt.
Rốt cuộc cũng có một con ma thú cấp tám không chống đỡ nổi, máu tươi phun ra mà ngã xuống mặt đất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.