Chương trước
Chương sau
- Ai nói cho ngươi là chúng ta cùng ở với nhau, ngươi thật đúng là kỳ quái.
Trầm Linh chăm chú nhìn Nhạc Thành một cái, nhìn vào ánh mắt Nhạc của hắn Trầm Linh liền cảm thấy hắc bào thanh niên này có cái gì đó đặc biệt, nhưng nàng không biết hắn đặc biệt ở chỗ nào.
- Ta nghe nói Hồ điệp cốc ba vị thần nữ tuyển phu quân, cho nên ta mới đến, sớm biết như vậy ta đã không đến đây.
Nhạc Thành cố ý lộ ra thần thái thất vọng.
- Đúng vậy, là chúng ta muốn chọn phu quân, nhưng cũng không thể ở cùng ta như vậy.
Nói xong, Trầm Linh không khỏi có chút mặt đỏ bừng lên, lẩm bẩm nói:
- Nếu ba ngày sau, ngươi có thể thông qua khảo nghiệm, có lẽ vì Hồ điệp cốc, ta sẽ ở cùng ngươi.
- Ta phát giác các ngươi tựa hồ là gạt người, bất quá có thể ở cùng ngươi như vậy, ta thật cao hứng.
Nhạc Thành nói.
- Ngươi đúng là không giống người bình thường.
Trầm Lính nhìn Nhạc Thành nói, nếu không phải nàng mới vừa kiểm tra trên người Nhạc Thành, phát hiện Nhạc Thành không có đấu khí cùng ma pháp, nàng cũng không tin Nhạc Thành là người bình thường.
- Tốt, ở đây có một viên đan dược, đối với ngươi ba ngày sau có chút trợ giúp, ngươi dùng sẽ rất tốt với than thể.
Trầm Linh nhìn Nhạc Thành nói, lập tức đưa cho Nhạc Thành một viên đan dược, sau đó rời khỏi phòng, nói:
- Ngươi nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai ta sẽ truyền cho ngươi một chút đấu khí.
Sau khi rời khỏi phòng, Trầm Linh thần tình hơi biến đổi, lập tức lẩm bẩm nói:
- Cho dù không thông qua, hy vọng ngươi cũng có thể có cơ hội sống sót, ta cũng không hy vọng ngươi đi chịu chết, nhưng là vì Hồ điệp cốc, chỉ có thể chọn ngươi mà thôi.
Trầm Linh sau khi rời đi, sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hắn đánh giá đan dược trong tay, đó là nhất phẩm đan dược Tráng cốt đan mà thôi, loại đan dược này bình thường tu luyện cường thân kiện thể, loại đan dược này đối với người thường mà nói quả thật có tác dụng thật lớn, nhưng đối với Nhạc Thành mà nói, không có tác dụng gì.
Nhạc Thành lập tức đem đan dược này nhét vào trong miệng, lúc này miễn cho người nhìn ra sơ hở, hắn muốn cùng tuyệt mỹ nữ tử này ở cùng một chỗ, nhưng không ngờ không phải như vậy.
Đêm tối, Hồ điệp cốc tiểu đảo, hai tuyệt mỹ nữ tử đứng ở trước mặt một trung niên nữ nhân áo xanh, mà hai tuyệt sắc mỹ nữ tử này là hai thần nữ mà ngày hôm nay xuất hiện ở đại sảnh, hai nàng nhìn trung niên nữ nhân tựa hồ tôn kính vô cùng.
- Sư phụ, ba ngày sau chúng ta nên làm gì, nếu ba nam nhân này đều không thông qua, chúng ta muốn cùng Trầm Linh quyết đấu mới được, tu vi thực lực, Trầm Linh mạnh hơn hai chúng ta.
Một nữ tử nói.
- Các ngươi không cần lo lắng, một người bình thường mà thôi, một người bình thường căn bản không thể thông qua, hơn nữa vi sư muốn giúp các ngươi nghĩ biện pháp, lúc này Trầm Linh nha đầu kia sẽ thất bại.
Áo xanh trung niên nói.
- Các con không tin vào sự chuẩn bị của sư phụ sao.
Họ Lưu nữ tử nghi hoặc hỏi.
- Sư muội, ngươi không cần lo lắng, ngươi chẳng lẽ không có nhìn ra người kia sao, sư phụ đã sớm an bài rồi.
Họ Triệu nữ tử mỉm cười nói.
- Đây chẳng phải đều là người bình thường sao, chẳng lẽ còn có cái gì đặc thù.
Họ Lưu nữ tử hỏi.
- Lưu Quyên, vi sư đã sớm an bài rồi, người ngươi lực chọn, có thêm một loại thủ đoạn che dấu đặc thù, hơn nữa thực lực của hắn còn trên các ngươi, ngay cả ta cũng không phát giác, đến lúc đó hắn nhất định có thể thuận lợi thông qua, sư tỷ ngươi có thể trực tiếp ngồi ngôi vị cốc chủ rồi.
Trung niên nữ nhân nói:
- Chỉ cần hắn thông qua, Trầm Linh sẽ không có đất diễn nữa.
- Nhưng sư phụ, chúng ta thân thể thuần âm nhất định không có tu luyện đấu khí cùng ma pháp, hơn nữa chuyện này nếu như bị trưởng lão biết, chúng ta làm sao.
Lưu Quyên có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm, chỉ cần hắn thông qua là được rồi, lấy thực lực của hắn đối kháng cực âm hàn khí bích đàm. Có thể vượt qua bảy ngày hay không, đến lúc đó liền đại công cáo thành, ngay cả ta cũng vô pháp nhìn ra hắn thu liễm hơi thở, các trưởng lão tự nhiên là nhìn không ra rồi, hơn nữa hiện tại không hề thiếu trưởng lão đứng ở bên chúng ta mà.
Sáng sớm ngày hôm sau, Nhạc Thành còn tại trong phòng chưa có rời giường, Trầm Linh đi tới phòng Nhạc Thành, nói:
- Đan dược ngươi ăn vào chưa.
- Ăn vào rồi.
Nhạc Thành nói, một viên nhất phẩm đan dược mà thôi, đối với Nhạc Thành mà nói ăn vào cũng không có phản ứng gì.
- Tốt lắm, ta hiện tại phải giúp ngươi đưa vào một ít đấu khí, đấu khí này giúp ngươi ba ngày sau chống cự được một đoạn thời gian, chỉ mong trên người ngươi xuất hiện kỳ tích đi.
Trầm Linh nhìn Nhạc Thành nói, lập tức bảo Nhạc Thành khoanh chân ngồi xuống.
- Kỳ tích gì, ba ngày sau muốn ta làm cái gì.
Nhạc Thành hỏi, nghe lời Trầm Linh nói, Nhạc Thành không khỏi có chút nghi hoặc.
- Ba ngày sau ngươi sẽ biết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Trầm Linh nói, lập tức ngồi ở trước người Nhạc Thành, nói:
- Nhắm mắt lại, ta muốn giúp ngươi đưa đấu khí vào.
Nhạc thành do dự một chút, lập tức nghĩ đến ba ngày sau bản thân mình sẽ làm cái gì, xem ra chính mình đoán đúng, Hồ điệp cốc không đơn giản, không biết hắn đang cất dấu bí mật gì đó.
- Xích.
Một lát sau, Nhạc Thành có cảm giác được ngực mình bị một đôi ngọc thủ gắt gao dán vào, lập tức có hai cổ đấu khí mỏng manh chậm rãi chảy vào trong cơ thể.
Đấu khí được Trầm Linh khống chế chậm rãi tiến vào, lập tức nghe được Trầm Linh nói:
- Nếu có cái gì bât thường, liền nói cho ta biết, nếu có cái gì nguy hiểm, thân thể của ngươi không thể thừa nhận nhiều đấu khí được.
- Ta biết.
Nhạc Thành nói, trong lòng cũng thầm nghĩ:
- Cho dù đem toàn bộ đấu khí cho ta, đối với ta cũng không có ảnh hưởng.
Trầm Linh đánh giá hắc bào nam tử trước mắt, vẻ mặt cương nghị, ngũ quan tuấn lãng, còn có ánh mắt thâm thúy, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, nam tử này không phải là một người bình thường.
Trầm Linh lúc này nghĩ như thế, hơn nữa hai tay Trầm Linh tựa vào lồng ngực rắn chắc của Nhạc Thành, không khỏi tâm thần run lên, trên mặt không tự chủ được lộ ra một tia đỏ ửng, tim đập có chút nhanh hơn. Đây là lần đầu tiên nàng cùng nam nhân gần gũi như vậy, cảm giác được hơi thở nam tử nồng đậm như vậy, tâm nagf cũng có chút loạn.
- Ngươi đừng loạn tưởng cái gì, đừng tẩu hỏa nhập ma.
Nhạc Thành cảm giác được đấu khí Trầm Linh có chút hỗn loạn, không khỏi nhắc nhở Trầm Linh, rõ ràng tâm thần nàng lúc này không ổn định mới có thể như vậy.
Nghe thấy Nhạc Thành nói, Trầm Linh sợ hãi ngây người, sau đó mới hồi phục tinh thần lại, trong lòng đối với Nhạc Thành càng ngày càng kỳ quái, ngay cả bản thân mình đưa vào đấu khí cuất hiện lệch lạc hắn đều cảm giác được, người này là một người bình thường sao. Hơn nữa biểu hiện của nam tử này cũng không giống như người bình thường.
- Được rồi, ngày mai ta lại đến.
Một lát sau, Trầm Linh chậm rãi thu hồi chân khí nói.
Nhạc Thành lập tức mở hai mắt, nhìn Trầm Linh, không khỏi thất thần.
- Ngươi nhìn cái gì.
Trầm Linh sắc mặt hơi đổi, lập tức đứng lên, tránh được ánh mắt của Nhạc Thành.
- Chỉ là ta cảm thấy ngươi quá đẹp mà thôi.
Nhạc Thành mỉm cười nói, lập tức cũng chậm rãi đứng lên.
- Ngươi đi nghỉ ngơi, nơi này còn có một viên đan dược, ngươi ăn vào, ngày mai ta lại đến.
Lập tức Trầm Linh rời khỏi phòng, đột nhiên nàng tựa hồ không dám nhìn Nhạc Thành, vừa thấy ánh mắt Nhạc Thành, nàng cảm thấy tâm thần kích động.
- Nàng có thuần âm thân thể, điều này có chút kỳ quái.
Sau khi Trầm Linh rời khỏi phòng, sắc mặt Nhạc Thành trầm xuống, hắn cảm giác này chính mình vừa mới bị Trầm Linh đưa đấu khí mang theo một cỗ âm khí, người bình thường rất khó cảm giác được, nhưng Nhạc Thành tu luyện hỗn nguyên chí dương tâm pháp, loại âm khí này mà nói hắn lập tức cảm ứng được, loại âm khí này đối với Nhạc Thành là một loại bảo vật hiếm có, chỉ tiếc đấu khí ẩn chứa âm khí quá ít, đối với Nhạc Thành không có tác dụng quá lớn, cho dù là Trầm Linh toàn bộ đấu khí ẩn chứa âm khí đối với Nhạc Thành cũng không có tác dụng.
- Thuần âm thân thể, đấu khí đều có một tia âm khí, Hồ điệp cốc này rốt cuộc có bí mật gì đây.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Đi ra ngoài sao.
Nhạc Thành cảm giác được một trận đấu khí dao động, vẻ mặt lộ ra một tia mỉm cười, hẳn là Trầm Linh rời khỏi tiểu đảo rồi.
- Đi ra ngoài đi dạo thôi.
Nhạc Thành mỉm cười, lập tức cũng đi ra khỏi phòng, đi tới bên ngoài bãi biển, hắn ở nơi này nghỉ ngơi hai ngày, hai này này không thể tu luyện, miễn cho bị người phát hiện, Nhạc Thành không khỏi có chút nhàm chán.
- Thanh Bối Ma Ngưu cùng Tứ sí ma ưng cũng đang ở bên ngoài Hồ điệp cốc.
Nhạc Thành thầm nghĩ, Thanh bối ma ngưu cùng Tứ sí ma ưng ở bên ngoài chờ mình, lấy thực lực đám người Thanh bối ma ngưu, Nhạc Thành không có gì lo lắng, bọn họ sáu người ở cùng một chỗ, phụ cận Hồ điệp cốc cũng không có thế lực gì có thể gây uy hiếp đến bọn họ.
Mà Nhạc Thành tuy rằng một mình ở Hồ điệp cốc, nhưng có ngũ cụ kim tiên khôi lỗi ở trên người, Nhạc Thành cũng không có gì phải lo lắng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.