Chương trước
Chương sau
Tam Tinh môn đại trưởng lão cùng Cự Giải môn dẫn đầu bát tinh Đấu Tông thấy Thanh Bối Ma Ngưu công kích tới, hai người liên thủ ngăn cản Thanh Bối Ma Ngưu lại, dựa vào hai người cũng là thực lực bát tinh Đấu Tông, mới miễn cưỡng ngăn cản Thanh Bối Ma Ngưu mà thôi.
- Thịch.
Lúc này lực lượng phá hủy không ngừng vang lên, mà Nhạc Thành cùng Doanh Thi từ dọc bên ngoài tràng chiến đi đến một cái cửa khẩu, lập tức không do dự, nhanh chóng hướng bên ngoài phóng đi, chỉ cần ra khỏi kết giới, hai người sẽ an toàn.
- Bọn họ thật sự không nhìn thấy chúng ta, tại sao có thể như vậy.
Doanh Thi kỳ quái nhìn Nhạc Thành nói, nàng vừa đi qua, quả thật không ai nhìn thấy nàng.
- Đừng lên tiếng, chúng ta nhanh rời đi.
Nhạc Thành lần nữa làm ra một cái thủ thế, lập tức hai người cấp tốc đi ra bên ngoài.
- Xoẹt. Nguồn: truyentop.net
Một lát sau, Nhạc Thành cùng Doanh Thi theo đường cũ đi tới lầu một, nhìn lại, chỉ thấy kiến trúc liên tục không ngừng mở ra một mảnh khe hở dài hẹp, một cổ ma pháp nồng đậm tán loạn, cả kết giới cũng không ngừng lay động.
- Không tốt.
Nhạc Thành vội vàng quát lên, rất nhanh lôi kéo Doanh Thi dốc sức liều mạng hướng ra phía ngoài kết giới chạy tới. Trận đại chiến đã đưa kết giới không gian mất cân đối, dựa theo Nhạc Thành phán đoán, có lẽ là bởi vì chính mình lấy đi không gian giới chỉ kia mà đã xúc động giới Trung giới,. Cho nên bảy con thất giai ma thú mới có thể chạy đến, cộng thêm trận đại chiến, cả kết giới có vẻ sắp sụp đổ rồi.
- Đại trưởng lão, trong này giống như bị sụp đổ, Nhạc Thành kia cũng không thấy đâu, chúng ta làm sao bây giờ.
Trong kết giới biến hóa đã đưa tới không ít người chú ý.
- Oanh.
Một hồi kỳ quái dị vang lên, lập tức mọi người chỉ thấy được bốn phía thạch bích bóng loáng toàn bộ mở ra khe hở, ở chỗ dưới chân cũng một hồi lay động kịch liệt lên.
- Có ai nhìn thấy Nhạc Thành không.
Đại trưởng lão nhanh chóng nhìn mọi người chung quanh hỏi, thần sắc nóng nảy lên, hắn có cảm giác không ổn.
- Đại trưởng lão, hắn đã sớm không thấy, nhất định cầm bảo tàng chạy rồi.
La Tiêu đột nhiên lớn tiếng nói.
- Không xong, chúng ta bị chơi xỏ rồi.
Đại trưởng lão oán hận, khuôn mặt cũng biến thành sắc tím xanh, cho tới bây giờ, hắn tự nhiên là hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Mau đưa Thánh quả giao ra đây.
Thanh Bối Ma Ngưu oán hận nhìn chăm chú mọi người, trong kết giới phản ứng cũng làm cho mấy con thất giai ma thú này biết nguy hiểm đến rồi.
- Chúng ta bị lừa rồi, người nọ đã cầm bảo tàng cùng Thất biến Ma Linh quả chạy đi rồi, chúng ta mau đuổi theo.
Tam Tinh môn đại trưởng lão tự nhiên không muốn cùng mấy thất giai ma thú dây dưa, lập tức chính là muốn rời đi.
- Không giao ra Thánh quả các ngươi cũng đừng nghĩ rời đi.
Thanh Bối Ma Ngưu cùng Tứ Sí Ma ưng, bốn con Địa Ma lang nhanh chóng chắn trước mặt mọi người Tam Tinh môn, về phần Hắc Ma hùng, đã bị trọng thương hấp hối không cách nào tái chiến. Hắc Ma hùng đã trúng mấy lần Ma pháp quyển trục, cộng thêm trong lúc kích chiến trọng thương, cho dù nó có lực phòng ngự cường hãn đi chăng nữa, cũng không có cách nào chịu được, phỏng chừng muốn khôi phục cũng rất là khó khăn.
- Tam Tinh môn, các ngươi cũng là vô sỉ, dĩ nhiên là lôi kéo chúng ta cùng đối phó ma thú, còn sắp xếp người mang theo bảo tàng rời đi trước, các ngươi nếu không giao ra bảo vật, đừng nghĩ muốn rời đi được.
Cự Giải môn dẫn đầu bát tinh Đấu Tông nổi giận nhìn Tam Tinh môn đại trưởng lão nói.
- Người này chạy đi, không phải là ta sắp xếp.
Tam Tinh môn đại trưởng lão cả giận nói, hắn cũng bị chơi xỏ.
- Vậy hắn là người Tam Tinh môn mời đến, không có phải các ngươi sắp xếp, chẳng lẽ là Cự Giải môn sao.
Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông la lớn.
- Nhân loại đáng chết, tóm lại các ngươi có giao ra Thánh quả không.
Thanh Bối Ma Ngưu gào lên, Thất biến Ma Linh quả đối với bọn họ mà nói dị thường trọng yếu.
- Ầm ầm.
Một hồi kịch liệt run run, trong kiến trúc thạch bích xuất hiện khe hở, bên trong tràn ngập không gian luồng khí cuồng bạo, mắt thấy kết giới muốn sụp đổ, nếu kết giới sụp đổ, mọi người không ai chạy ra ngoài, chôn ở bên trong vĩnh viễn không ra được.
- Chúng ta đi ra ngoài trước, tên kia nhất định là cầm bảo tàng đi ra bên ngoài rồi, chúng ta ra ngoài thôi, hay là ở tại chỗ này cùng chết, các ngươi nếu muốn cùng chết thì cứ tiếp tục ngăn cản đi.
Tam Tinh môn đại trưởng lão biến sắc, lập tức nhìn Cự Giải môn cùng Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Mọi người đi ra ngoài trước, kết giới sắp sụp đổ rồi, chúng ta ra ngoài đuổi theo người nọ.
Cự Giải môn bát tinh Đấu Tông mỉm cười nói.
Kết giới rung chuyển càng ngày càng kịch liệt, mà ngay cả mấy cái thất giai ma thú cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhìn mọi người chạy ra ngoài, cũng không có ngăn trở.
- Lão Ngưu, Hắc hùng đã chống không nổi, chúng ta làm sao bây giờ.
Tứ Sí Ma ưng nhìn Thanh Bối Ma Ngưu nói, trên mặt đất Hắc Ma hùng thoạt nhìn đã hấp hối.
- Gấu chó không được rồi, chúng ta nhanh đi ra ngoài trước, nếu không sẽ lần nữa bị nhốt ở chỗ này vĩnh viễn không ra được.
Thanh Bối Ma Ngưu nói.
- Xoẹt.
Lập tức còn lại sáu con ma thú, Thanh Bối Ma Ngưu bất đắc dĩ nhìn Hắc Ma hùng trên mặt đất, nó biết rõ nếu không hướng phía bên ngoài chạy đi, chúng nó ở trong này đã bị nhốt hai trăm năm, nếu không phỏng chừng chúng nó sẽ chết già ở bên trong này. Thất giai ma thú sinh mệnh cũng chỉ là ba trăm năm mà thôi, nếu chúng tiến hóa đến cấp tám ma thú, sinh mệnh cũng có dài đến 500 năm, đây cũng là nguyên nhân mà chúng tại sao phải sốt ruột có được Thất biến Ma Linh quả như vậy.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.