Chương trước
Chương sau
Nghe thấy lời nói của người áo đen, KHiếu Thiên Hổ và bọn Yêu Cơ không dám tiến lên nửa bước, trong nhất thời bọn họ cũng không biết làm sao.
- Mau buông hắn ra.
Yêu Huyên hung hăng nhìn thập hộ pháp ở đằng sau Nhạc Thành, trong ánh mắt tràn ngập lãnh ý.
- Các ngươi trước hết lui xuống, nếu không ta chết cũng sẽ kéo theo hắn.
Thập Hộ pháp cười lạnh nói, nếu như hắn buông con tin xuống thì chắc chắn sẽ phải chết.
Trên khuôn mặt Yêu Huyên hiện ra vẻ run rẩy, nhất thời không có chủ ý liền nhìn về phía Nhạc Thành.
Nhạc Thành cũng không ngờ tốc độ của Thập hộ pháp lại nhanh đến như vậy, thật là khủng bố, mình muốn phản kháng cũng không nổi.
Chỉ là Nhạc Thành không thể nào bối rối, mình mặc dù không làm được gì đối phương nhưng để tự bảo vệ thì tuyệt đối không thành vấn đề, Nhạc Thành ngược lại muốn biết người này muốn làm cái gì, nếu như mình muốn tự trốn thoát thì không thành vấn đề.
- Hừ, ngươi cho rằng ta không có cách nào làm gì được ngươi sao?
Yêu Huyên mỉm cười, sau đó trong mắt hiện ra quang mang chói mắt như thiểm điện bao trùm về phía Nhạc Thành và thập hộ pháp.
Quỷ dị quang mang làm cho thông đạo trở nên sáng lên, Yêu dị khí tức cũng nhanh chóng truyền tới.
- Xuy.
Nhạc Thành liền cảm nhận được quang mang chói mắt, linh hồn của hắn trở nên kịch liệt đau nhức, cả người liền chóng mặt nặng nề.
- Bát si linh mãng Cửu Chuyển ưu đồng.
Nhạc Thành phục hồi lại tinh thần, nếu như linh hồn lực của hắn yếu hơn mọt chút thì đã bị cửu chuyển ưu đồng làm cho bị thương nặng.
Thực lực hiện tại của Yêu Huyên đã rất cường hãn tuy nhiên vẫn chưa sử dụng được một nửa thực lực của Cửu Chuyển Yêu Đồng.
- Xích.
Lúc Nhạc Thành phục hồi lại tinh thần thì kiều ảnh của Yêu Huyên cũng đến trước người của hắn, sau đó lập tức vung nhuyễn tiên về phía thập hộ pháp.
Màu cường giả của Đấu khí và ma pháp học viện, còn có Cao Thiếu Lăng và bọn người Yêu Cơ cũng hung hăng công kích về phía Thập hộ pháp.
Dưới sự mê hoặc của Cửu Chuyển Yêu Đồng của Yêu Huyên, thập hộ pháp của hắc ám thần điện một lúc sau mới phục hồi tinh thần lại được, sắc mặt của hắn biến đổi, đang muốn chặn Yêu Huyên lại thì các cường giả cũng công kích tới.
- Rẩm rầm rầm.
Liên tiếp là những thanh âm phá hủy vang lên, một lực lượng kích tán rung động, đây chính là mười Đấu Tông cường giả siêu cấp cộng thêm bốn con lục giai ma thú đỉnh phong tạo nên. Hắc Ám thần điện Thập hộ pháp cũng chỉ là một ngũ tinh đấu tông mà thôi, ngay lập tức bị đánh cho thành bùn nhão.
- Thịch thịch.
Trên thạch bích, lớp kết giới trong khoảnh khắc đó cũng bị đánh nát, từng đá vụn rớt xuống.
Yêu Huyên lôi Nhạc Thành ra khỏi Thập hộ pháp, bởi vì chính nàng cũng không khống chế lực lượng cho nên đã bị linh hồn cắn trả, sắc mặt trở nên trắng bệch, lại cộng thêm phải cứu Nhạc Thành, cố gắng đè nén thương thế và chân khí tiêu hao ở bên trong công kích kết giới.
- Ầm ầm.
Cả thông đạo trong nháy mắt trở nên sụp đổ, tất cả cường giả, hai bên đều một chiêu bắn chết hai hắc y hộ pháp.
- Chạy mau đi.
Một Đấu Tông của Đấu khí học viện vội vàng nói, một thông đạo đã bị chắn, bên trong là một đá vụn vô cùng lớn. Tất cả mọi người đều biết rõ, trên mặt chính của Cự thành chính là một dãy núi, ngay cả thập tinh Đấu tông cũng đừng muốn ra ngoài.
- Mọi người mau chóng liên thủ đi qua thông đạo, nếu không thì phiền toái rồi.
Một thất cấp ma pháp sư của ma pháp học viện dồn dập nói.
- Nhạc Thành, Nhạc Thành ở nơi nào.
- Chủ nhân, chủ nhân.
- Mau tìm hai bọn họ, hai người bọn họ ở nơi nào.
Trong thông đạo trở nên bối rối đánh nát thạch bích phong bế.
- Chúng ta ra ngoài trước để nghĩ biện pháp, chi trì nữa thì không được.
Kiệt Nhĩ Sâm quát lớn.
- Ầm.
Tất cả cường giả đều bố trí một vòng tròn phòng ngự, miễn cho bị đá vụn trên không rớt xuống làm cho bị thương. Mà tất cả các cường giả cũng liên thủ quét dọn đá vụn trong thông đạo, từ từ tạo thành một con đường đi ra bên ngoài.
- Xoẹt xoẹt.
Một lát sau, mười đạo thân ảnh từ trong thông đạo nhảy ra, tùy cơ bay tại không trung.
- Ầm ầm.
Khắp cự thành bao phủ một dãy núi tro tàn đầy sương khói, phòng tu luyện của đấu khí học viện đã bị phá hủy không còn một mảng.
Mà mọi người ở trên không trung chứng kiến cảnh tượng đó đều từ từ trầm xuống, trình độ so với siêu cấp địa chấn còn cường hãn hơn.
- Chủ nhân, chủ nhân còn ở phía dưới, chúng ta mau xuống cứu chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ, Yêu Cơ Tử Điện Mãng vội la lên.
- Thông Thiên Thử, Thông Thiên Thử cũng chưa đi lên.
Yêu Cơ vội vàng nói, lúc này cửa thông đạo đã bị biến chuyển, cả dãy núi như muốn sụp đổ.
- Xoẹt.
Một đạo thân ảnh trong thạch động vọt ra. Thông Thiên Thử khôi phục lại bản thể, lúc này trên cơ thể tựa hồ như trên cơ thể còn có một vết máu.
- Thông Thiên Thử, có tìm được chủ nhân không?
Yêu Cơ vội vàng nói với Thông Thiên Thử.
- Không có, lẽ nào không vào được, bên trong còn có một lực lượng cường hãn, bị ta ném ra.
Thông Thiên Thử nói.
- Ngươi làm sao mở ra.
Bốn con ma thú không kìm được mà khẩn cấp kia, nhìn rặng núi đang lún xuống, nếu như muốn thông một lối đi chỉ sợ Đấu Tôn cường giả cũng không làm được.
Cự đại chấn động và phản ứng đã làm kinh động tất cả mọi người trong Đấu khí học viện, tất cả mọi người ở Đấu khí học viện lúc này đã lao tới phòng tu luyện, nhìn thấy bình địa trước mắt thì kinh ngạc.
- Khiếu Thiên Hổ, Nhạc Thành.
ở trên mặt đất, Tư Mã Yên Nhiên nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng ở phía trên lại không nhìn thấy nt thì vội vàng hỏi, có Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng ở đây, Tư Mã Yên Nhiên biết rõ bọn họ luôn ở cạnh Nhạc Thành.
Bởi vì Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi đều là luyện dược sư cho nên bọn họ đều ở Đấu khí học viện mà không đi tới Quỷ uyên, lúc này cảm nhận được chấn động cường hãn,tam nữ liền chạy tới xem.
- Chủ nhân đang bị chôn phía dưới.
Khiếu Thiên Hổ biên thành hình người, nói với Tư Mã yên Nhiên.
- Cái gì, Nhạc Thành bị chôn ở phía dưới?
Tư Mã Yên Nhiên nghe thấy lời nói của Khiếu Thiên Hổ thì thiếu chút nữa là ngất đi.
- Các ngươi mau đi cứu hắn, hắn bị chôn ở đâu, ta phải cứu hắn.
Tư Mã Yên Nhiên trắng bệch cả khuôn mặt, lập tức đi xuống rặng núi, nàng biết nếu Nhạc Thành bị rặng núi khổng lồ chôn như vậy thì đừng mong đi ra.
- Yên Nhiên, chúng ta nghĩ cách cứu Nhạc Thành, ngươi như vậy cũng vô dụng.
Hàn Giang Đào thấy vậy liền ngăn cản Tư Mã Yên Nhiên, cả dãy núi bị rớt xuống, mà ngay cả thông đạo cũng không biết hướng nào.
Nhạc Thành và Yêu Huyên bị ném vào trong thạch bích, bởi vì Yêu Huyên thực hiện Cửu Chuyển Yêu Đồng cho nên Nhạc Thành cũng không có cách nào nhúc nhích đầu óc của hắn cũng trở nên hơi mê muội. Mà vừa rồi tất cả mọi chuyện phát sinh đều nằm ở trong mắt của Nhạc Thành, mãi đến khi bị cách ly bởi đá vụn, Nhạc Thành đã bị chôn ở trong rặng núi, vốn Nhạc Thành có thể thoát khỏi nguy hiểm nhưng Yêu Huyên lại tình nguyện bị trọng thương, sử dụng Cửu Chuyển Yêu Đồng để cứu hắn.
Một lát sau Nhạc Thành đã nhúc nhích ngón tay, lập tức khôi phục thân thể lại mà bò lên, trong lòng hắn đối với thiên phú của Yêu Huyên kinh ngạc không thôi, không ngờ thiên phú này lại ảnh hưởng tới linh hồn, nếu như linh hồn của mình yếu một chút thì cho dù Yêu Huyên vừa rồi không công kích mình thì mình cũng không bị trọng thương, loại linh hồn công kích này thật đáng sợ, linh hồn công kích của Luyện Dược sư ở trước mặt nàng không thể so sánh.
- Không biết thương thế của nàng thế nào.
Nhạc Thành nhanh chóng đi tới bên cạnh Yêu Huyên, hắn cũng không có thời gian đánh giá chung quanh, trước hết phải nhìn xem Yêu Huyên thế nào.
- Tại sao lại bị thương nặng như vậy?
Nhạc Thành đỡ Yêu Huyên từ dưới mặt đất đi lên, thương thế của Yêu Huyên đã vượt ngoài tưởng tượng của hắn. Nguồn: truyentop.net
Chỉ thấy khuôn mặt tuyệt mỹ lúc này đã trở nên trắng bệch, giống như ở dưới hầm băng lao ra vậy, toàn thân đã đạt tới trạng thái hư thoát, hiện tại đã ngất đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.