Chương trước
Chương sau
Thanh sắc quang mang xung quanh người Nhạc Thành đã không còn là chân khí mà là một cương khí, có cương khí hộ thân, thực lực của Nhạc Thành tăng lên không ít, lần trước Nhạc Thành bị mãnh thú tứ giai làm bị thương, lần này hắn tin rằng hắn có năng lực để đánh chết mãnh thú tứ giai.
Sau nửa canh giờ, bốn người một lần nữa tiến vào động khẩu, động khẩu này cao khoảng bảy tám thước, rộng cũng tầm bảy tám thước, ở bên trong vô cùng kiên cố.
- Lại là các ngươi, còn dám tiến vào địa bàn chúng ta.
Bốn người vừa đi vào trong sơn động thì bốn con ma thú tiến ra, nhìn thấy là bốn người tháng trước, hai con ma thú lục giai không kìm được tức giận.
Bốn con ma thú thì hai con là hai lục giai ma thú Hắc Kình, thân hình vô cùng lớn, so với bản thể của Tử Điện Mãng còn lớn hơn một chút một con ngũ giai ma thú Cửu Cước giải, thân hình cũng lớn vô cùng, ở trong biển giống như là một hòn đá ngầm vậy, thực lực phòng ngự vô cùng cường hãn, lần trước Thác Ni Tư dốc toàn lực cũng không đánh bại hắn, chỉ khiến nó giận dữ mà thôi.
Cuối cùng là một con ma thú tứ giai tên là Ngũ Thải Ma bối, trên người có lực phòng ngự rất mạnh, lần trước nó đối đầu với Nhạc Thành khiến cho Nhạc Thành bị tổn thất nặng.
- Lần này gia tia ta tới đây là để đánh chết mấy con cá nhỏ các ngươi.
Khiếu Thiên hổ rít gào một tiếng, hung hăng bổ về phía hắc sát. Tử Điện Mãng cũng như vậy.
Ngũ giai ma thú cửu cước giải dĩ nhiên là để Thác Ni Tư đối phó, về phần Nhạc Thành thì chống lại Ngũ Thải Ma Bối.
- Lại đây một chiêu này.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, chỉ thấy trong mốt khe hở của Ngũ thải ma bối, một chất lỏng màu đen nhanh chóng lăn tới, chất lỏng này có kèm theo kịch độc, Nhạc Thành dĩ nhiên không dám tùy tiện đối chọi mà chỉ có thể vung kiếm phòng ngự né tránh.
Luồng kiêm nang cự đại nhanh chóng đem nước biển chẻ làm đôi, thanh quang của ngũ thải ma bối nhanh chóng lùi cực nhanh, núp ở dưới lớp vỏ cứng.
- Xoẹt.
Một tiếng vang lên, Nhạc Thành đem kiếm quang bổ vào xác của Ngũ thải ma bối, tuy nhiên cũng chỉ khiến cho nó hơi nứt ra mà thôi, điều này khiến cho Nhạc Thành cảm thấy buồn bực.
Ở dưới đáy biển có một đại lực lượng truyền ra, những ma thú cấp thấp trong vòng mười dặm xung quanh đã sớm trốn đi.
Khiếu Thiên Hổ chống lại hắc kình cự đại, bởi vì có đại đao do Nhạc Thành luyện chế cho nên tuyệt đối chiếm thượng phong, Tử Điện Mãng cũng thế, hắc kình đối thủ của nó cũng bị thương chồng chất.
- Xoẹt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hai mảnh nước tách ra, Thác Ni Tư vung kiếm chém lên trên của Cửu Cước giải, một luồng máu tươi nhàn nhạt từ trên lưng của nó chảy ra, trong lòng Thác Ni Tư vui vẻ, công kích trong tay liền nhanh lên vài phần.
Nhạc Thành cùng với Ngũ Thải Ma bối kịch chiến, tuy rằng Nhạc Thành chiếm thượng phong nhưng cũng không làm gì được nó. Ngũ Thải Ma bối mặc dù bị thương chồng chất nhưng cũng không có vết thương trsi mạng.
- Vô Thượng khốn tiên pháp.
Nhạc Thành vung ra một thủ ấn, một linh lung tiểu tháp hiện ra và xoay tròn.
Vô Thượng Khốn tiên tháp tổng cộng có bảy tầng, mỗi tầng có uy lực không giống nhau, mặt khác Nhạc Thành còn có vô thượng chân hỏa được ẩn trong đại chận. Tuy hiện tại Nhạc Thành mới chỉ luyện chế xong tầng tháp thứ nhất nhưng uy lực đã kinh người.
Cảm nhận được khí tức từ bàn tay của Nhạc Thành, ngũ thải ma bối nhanh chóng giữ vững thực lực, vỏ sò cũng phát ra luồng thải quang nhàn nhạt.
- Đi.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành liền biến đổi, Vô Thượng Khốn tiên pháp đã biến hóa cùng với Ngũ thải ma bối, hung hăng giáng xuống người ngũ thải ma bối.
- Két.
Một tiếng vang lên, vô thượng Khống Tiên tháp giống như là có sức mạnh ngàn cân, đặt trên người ngũ thải ma bối khiến cho nó có một vết nứt không nhỏ, vết nứt nhanh chóng tràn ra theo đó là một luồng máu tươi từ vỏ sò bắn ra.
- Xoẹt.
Tiên tháp vẫn tiếp tục tấn công, chỉ một lát nữa thôi Ngũ Thải ma bối sẽ bị thu vào tầng tháp thứ nhất. Một luồng vô thượng chân hỏa từ trong tháp toát ra, đáng thước cho ngũ thải ma bối, tuy rằng lực phòng ngự rất mạnh nhưng vô phương chống lại sự đốt cháy của Vô Thượng chân hỏa, một lát sau đã truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, làm một thủ thế, một viên nội đan ma thú tứ giai từ trong tháp bay ra, mà thi thể của ngũ thải ma bối đã trở thành đống tro tàn vĩnh viễn lưu lại trong tháp.
- Chạy mau.
Những đối thủ của Khiếu Thiên hổ và Tử Điện mãng nhìn thấy tòa tháp quỷ dị của Nhạc Thành và tiếng thét của Ngũ Thải ma bối thì nhanh chóng lui về phía sau.
- Hai đứa nhỏ các ngươi chờ hòng chạy.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện mãng đuổi theo, vất vả lắm bọn chúng mới chiếm thượng phong, tuyệt đối không thể để đối thủ chạy thoát.
- Đừng đuổi theo.
Nhạc Thành gọi Khiêu Thiên hổ và Tử Điện mãng lại, bọn chúng tuy nhờ binh khí mà chiếm thượng phong nhưng muốn đánh chết hai ma thú cùng cấp không phải là chuyện dễ dàng.
Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng tuy không cam lòng nhưng thấy Nhạc Thành đã ra lệnh thì bọn chúng cũng không dám cãi.
- Thế nào, con tiểu Bàng giải này cũng muốn chạy sao?
Khiếu Thiên hổ vừa mới đình chỉ đuổi theo hai cánh thì thấy Cửu Cự giải cũng muốn chạy đi.
- Ầm, xoẹt.
Khiêu thiên hổ và Tử Điện mãng đồng thời công kích, Cửu Cự giải sớm đã bị Thác Ni Tư làm bị thương, đâu thể chống lại hai kích của hai bọn chúng, toàn thân bị đánh cho mềm nhũn.
- Đi, mau đi kiếm Vạn Niên Âm thổ.
Nhạc Thành dẫn đầu tiến vào trong sơn động, một lát sau Vạn Niên Âm Thổ đã bị hắn thu vào, kỳ thật Vạn Niên Âm thổ đối với luyện dược sư bình thường không cần dùng nhưng Nhạc Thành thì không giống như lúc trước, tác dụng rất lớn.
Trong những ngày kế tiếp, Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên hổ, Tử Di điện mãng cùng với Thác Ni Tư ở trong biển sâu đối phó với một số ma thú.
Về phần chỗ tận cùng trong thâm hải, Nhạc Thành không dám đi, nghe Khiếu Thiên hổ cùng với Tử Điện Mãng nói thì trong đó có thất giai ma thú tồn tại.
Chỉ còn nửa tháng nữa là cách thời điểm nửa năm, bọn người Nhạc Thành liền đi từ bên trong ra hòn đảo nhỏ, chuẩn bị trở về Tả Tinh đảo.Trong thời gian này Nhạc Thành đã đại phát tài, dược liệu tài liệu trên người vô cùng trân quý. Tam giai ma thú nội đan tới bốn trăm viên, tứ giai ma thú nội đan tới hai trăm viên, ngũ giai ma thú nội đan tới sáu mươi viên, lục giai ma thú nội đan cũng có ba viên.
Nhạc Thành tính toán số tiền thu được, những thứ này bán có lẽ cũng được mấy trăm vạn kim tệ.
- Từ nay về sau mình muốn chế luyện pháp khí gì thì cũng không cần phải đi khắp nơi kiếm tiền.
Kiểm tra thu hoạch nửa năm xong, Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười mỉm.
Đối với thu hoạch nửa năm này dĩ nhiên đại bộ phận đều là thành tích của Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng,
Trải qua nửa năm tôi luyện, tu vi của Nhạc Thành cũng đã đạt tới Thai Tức Kỳ sơ kỳ đỉnh phong mà tiến bộ của Thác Ni Tư cũng vô cùng lớn, chỉ còn cách lục cấp ma pháp sư không xa.
Thác Ni Tư kỳ thật cũng cố gắng tu luyện, mỗi ngày hắn cùng với Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện mãng còn kém cho nên muốn tăng tu vi để không bị hai con ma thú này khi dễ.
Cuối cùng cũng phải nhanh chóng rời khỏi thâm hải, Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng, Nhạc Thành cùng với Thác Ni Tư đều hưng phấn, hai người đã ở trong biển vài chục năm, nhanh chóng muốn rời khỏi thâm hải.
Hai con ma thú đã được ăn hóa hình đan có thể trở thành con người, nghĩ tới thế giới bên ngoài bọn chúng đều hưng phấn lên.
- Đã qua ba năm, Dịch Thiến, Nhạc Thành ta sẽ tìm tới ngươi.
Nhạc Thành thì thào ngẩng lên bầu trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.