Bàn tay Cổ Vấn Thiên vuốt vuốt không gian giới chỉ, hắncẩn thận nhẹ nhàng đem mọi thứ cất vào. Thấy được đại trưởng lão Cổ VấnThiên cẩn thận từng ly từng tí như vậy thì một lão già trong đoàn ngườimỉm cười nhẹ nhàng nói: “Đại trưởng lão, ngươi cũng quá cẩn thận rồi!Hiện giờ công pháp trong tay chúng ta, hai mảnh ngọc trong tay chúng ta, cả bẳng chứng Hồn Điện tấn công Tiêu gia cũng nằm trong tay chúng ta... Ngươi đang lo lắng cái gì nữa?”
Khóe miệng lão già Cổ Vấn Thiên hơi nhếch lên, bàn tay lão nhẹ nhàngvuốt râu của mình sau đó lẳng lặng nói: “Không sợ vạn nhất mà chỉ sợnhất vạn, lo lắng không dư thừa. Mặc dù chúng ta lấy được đầy đủ nhữngthứ chúng ta muốn nhưng tên tiểu tử kia xác thực khiến cho ta để ý. Hắnkhông dựa vào huyết mạch đấu đế mà có thể tu luyện đến thực lực như vậyquả thực làm người khác phải ngước nhìn!”
Lão già mặc áo choàng đen lúc này cười nhẹ, giọng khàn khàn của hắn đãbiến thành giọng nói trầm ấm, ngay cả khí chất của hắn cũng đã hoàn toàn thay đổi. Nếu chỉ dựa vào giọng nói, hơi thở đấu khí... sẽ rất khó phát hiện được hắn cùng với người Hồn Điện có liên quan. Lão già này cókhuôn mặt gần gũi khiến bất cứ ai cũng có cảm giác thân thiện. Hắn phátra âm thanh ấm áp: “Người tu chân vốn dựa vào linh căn, cơ duyên cùngvới nghị lực không giống đấu khí tu luyện giả. Cũng chẳng có gì lạ nếunhư hắn tu luyện nhanh do có một linh căn cao cấp cả. Chúng ta cần gìquan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-gia-tai-dau-pha-thuong-khung/1997346/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.