“Ách...Kỳ Phong hắn từ lúc nào trở thành là của người này rồi?”
Đưa tay chạm vào một nữa bên khuôn mặt cảm nhận khuôn mặt trắng mịn mát lạnh đẹp không tỳ vết của tiểu sư đệ nhà mình nhìn vào đôi mắt hắc bạch phân minh không chứa một tia tạp chất Diệp Lạc Thần đành phải thở dài đồng thời cũng nhẹ nhàn lên tiếng: “Kỳ nhi, sao này hãy để ta đến bảo vệ cho đệ đi.”
“Lạc Thần sư huynh!”
“Rất muốn nói đệ hiện tại đã trưởng thành rồi, tính theo thế giới hiện đại thì bây giờ đệ cũng đã 20 tuổi rồi, vã lại đệ tu vi cũng không phải là thấp, đệ có thể tự bảo vệ chính mình thật tốt sư huynh không cần phải lo lắng cho đệ như vậy đâu.” Bất quá nghĩ là nghĩ như vậy mà thôi nhưng Kỳ Phong hắn lại cũng không có đi nói ra, giờ phút này hắn chỉ muốn được ích kỹ một lần ở cảm nhận tia ôn nhu hiếm thấy trên khuôn mặt nam nhân băng sơn này mà thôi.
Đưa mắt nhìn khuôn mặt nam nhân đẹp tựa trích tiên bây giờ lại có thêm một tia ôn nhu xuất hiện trên khuôn mặt băng sơn ngàn năm không đổi kia làm cho Kỳ Phong có một loại cảm giác giờ phút này thời gian dường như dừng lại, thế gian vạn vật như không tồn tại, thế giới giờ phút này chỉ còn lại hai con người đang mặt đối mặt mắt đối mắt trong mắt chỉ có đối phương, bất kỳ ai cũng không thể xem vào thế giới của hai người, như muốn cùng nhau cảm thụ phút giây ấm áp quý báo này lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-chi-gioi/1384447/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.