Tròn trịa trở về rồi,mặc dù yếu ớt, nhưng cuối cùng Long Nghiêm vẫn giữ được tính mạng cùng chân củanó, nhưng là. . . . . .
Lam Thư Nguyệt lại mấttích!
Sắc mặt Long Nghiêm lạnhlẽo, nhìn chằm chằm Hoa Quế liên tục phát run, khóc đến nỗi nói không ra tiếng.
"Đem chuyện đã xảyra nói rõ ràng!" Hắn hét lớn.
"Đại ca, để tanói!" Trông cậy vào Hoa Quế là không thể nào, Long Ngâm bước tới."Đạitẩu tự nguyện đưa xiêm áo đến thêu lâu, kết quả bởi vì phụ công đợi không thấyđồ được mang đến, liền tới hỏi thăm, mới biết đại tẩu vẫn không tới thêu lâu,dọc theo đường nhỏ đi tây viện tìmkiếm, phát hiện giỏ trúc đặt ở trên đường nhỏ, cùng với chút máu nhưng chung quanh không thấy thân ảnh đạitẩu."
"Cũng đều là nô tỳkhông tốt. . . . . ." Hoa Quế nghẹn ngào nói."Nếu như không phải là. . . . . ."
"Không có nếu như,chuyện đã xảy ra rồi!" Long Ngâm cắt đứt lời nàng, tránh cho nàng càng thêmchọc giận đại ca.
"Hừ! Ba người kiađâu? Đệ cũng vẫn duy trì giám sát bọn họ?"
"Trước mắt bọn họvẫn ở khách sạn, không có tin tức mớitruyền về. . . ."
"Báo!" Tiếngngười đến, thám tử phụ trách giám thị ba người Lý Ứng Vi người bọn họ chạy vàođại sảnh.
"Nói mau, có tin tứcgì?"
"Có cỗ xe ngựa từkinh thành dừng ở khách sạn, người tới là Lận Khúc Vô."
"Lận Khúc Vô tới Mathành!" Long Ngâm kinh ngạc. Hắn tới Ma thành làm cái gì? Chẳng lẽ muốn tựmình xem kết quả của « phản đồ »?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cau-meo/2213236/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.