Một đêm này, vui vẻ nhất dĩ nhiên là Đường Mính Khả. Nàng phát hiện Tô Mi Niệp ăn tình cổ, so với trong ngày thường kiều mỵ không ít, đều là trong ngày thường không thấy được tư thái này, thậm chí thỉnh thoảng thúc giục mấy tiếng, làm nàng hưởng thụ, trong ngày thường mình vốn hưng phấn Tô Mi Niệp thì muốn nghỉ ngơi, hôm nay cuối cùng có thể thỏa mãn, Đường Mính Khả rất đắc ý, rốt cuộc đút thêm một viên.
Tình căn cổ khan hiếm, An Bình Vương nghĩ hết biện pháp, lấy được ba viên, sợ Đường Mính Khả ném loạn, đầu tiên là giữ lại một viên, nếu đưa cả ba viên, chỉ sợ Tô Mi Niệp mất mạng vì Đường gia hắn. Sau này, An Bình Vương vì chuyện này lần đầu tiên dạy dỗ Đường Mính Khả một phen, thua thiệt hắn còn cảm thấy nàng trưởng thành đâu, cuối cùng làm bậy như thế.
Tô Mi Niệp đã sớm mất thanh tỉnh, chủ động nâng người lên nghênh hợp với Đường Mính Khả, ôm cổ Đường Mính Khả hoàn toàn trầm luân, vẫn như cũ ngại ngùng, dù hưng phấn cắn môi chịu đựng, không có rên ra tiếng, Đường Mính Khả hết lần này tới lần khác yêu thích nàng than nhẹ như vậy. Hai người cũng không biết giằng co bao lâu, đợi Tô Mi Niệp tỉnh lại đã là sáng ngày thứ ba.
Thấy nàng tỉnh lại, Đường Mính Khả mới yên lòng, vội vàng bưng cháo nóng ngồi ở mép giường, đở Tô Mi Niệp dậy, múc một muỗng cháo thổi thổi mới định đút cho Tô Mi Niệp, Tô Mi Niệp lúc này mới nhớ tới hôm qua chuyện gì xảy ra, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cau-khong-co-mat/1756240/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.