Khóc đến không được bao lâu, ta nghĩ các nàng nên đi ra ngoài, còn nữ tử kia cũng nên làm như vậy. Sau khi một đám người bi thương tiêu sái rời khỏi đây, nhưng có một người ở tại trong phòng, không đi ra ngoài. Ở trong phòng bi thương gào khóc.
Là nữ tử kia, hiện tại nàng muốn làm gì đây? Lẽ ra người như nàng thông thường đều tẩu vi thượng kế, nhưng nàng lại nằm ngoài dự đoán của ta, nàng giống như bị điên chạy vọt tới mép giường Tang gia, lớn tiếng khóc.
Tình cảnh này đúng là làm cho ta và cha nuôi sợ ngây người, ta đoán không được nàng muốn làm cái gì, nhưng nhiều nhất thông thường những tình huống như thế này thì đều đau lòng khi phát hiện thôi, nàng đây là muốn kể khổ, nói rõ chân tướng. Ta kéo cha nuôi còn đang sững sờ đi ta ngoài.
Sauk hi đi ra ngoài cửa, không khí trong lành xông vào mũi, hung hăng hít một hơi, liền lôi kéo cha nuôi đi ra ngoài. Ta biết lúc này cha nuôi nhất định là có rất nhiều nghi vấn, nhưng nhiều nhất ta có thể biết đến là một chút tin tức của chuyện này, chúng ta là những người không nên biết. Tuy rằng bây giờ ta không phải là đặc vụ, nhưng mà trí nhớ và bản năng của kiếp trước vẫn còn, ta sẽ còn cảnh giác về chuyện này.
Theo trí nhớ lúc nào đây, lần mò tìm được cửa. Lại nghe một một giọng nói trong trẻo, từ phía sau tai truyền đến.
"Vị tiểu thư kia, xin dừng bước."
Ta quay đầu thì nhìn thấy nữ tử xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cau-bat-duong-hoang/1365624/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.