Ta cùng Gia Trấp cứ như vậy nắm đem thuốc bỏ vào, lại tiếp tục đi bỏ thuốc vào những tủ thuốc trống rỗng khác, tới tới đi đi đều là mấy người....tủ thuốc kia. Thực sự là nhắm hai mắt cũng không thể ngừng được. Rất nhanh, thuốc trong bao lại hết rồi, cây mạt thược dược * vừa hết. Mà chúng ta vừa vặn được nghỉ ngơi.
*Một vị thuốc đông y
"Diệp Tử, Tiểu Dục, cây thược dược đâu?" Bên ngoài truyền đến giọng nói có chút nôn nóng của nghĩa mẫu.
Ta nhìn về phía Gia Trấp, chỉ thấy Gia Trấp cũng nhìn ta. Không cần phải nói, nàng mệt đến không thể nói.
Ta chỉ đành khan giọng hô to: "Nghĩa mẫu, không còn nữa!"
Bên ngoài không còn truyền đến thanh âm gì nữa, chỉ nghe hình như lão nương đang nói cái gì, sau đó liền đóng cửa.
"Đều mệt mỏi, mau trở về nghỉ ngơi đi." Nghĩa mẫu đem bên ngoài xử lí ngay ngắn rõ ràng sau liền đi tới bên trong nội sảnh nhìn hai chúng ta.
"Ân ~~" Ta cùng Gia Trấp đáp một tiếng liền đỡ Gia Trấp không có sức lực tràn đầy cùng ta hướng buồng bên trong đi vào, mà mẫu thân thì lại cùng một tiểu dược đồng cùng nhau đỡ thần y cha nuôi đi nghỉ ngơi.
Đi vào buồng trong, Gia Trấp không kiêng dè hình tượng chút nào trực tiếp nằm ngoài ra ngủ, mệt đến thở hổn hển. Ta đi đến bàn rót một chén trà nóng cho Gia Trấp uống.
"Aha ~~ thoải mái quá. Hôm nay thật sự là mệt chết người, thật sự là lần đầu tiên làm mệt đến như vậy." Gia Trấp kêu gào càu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cau-bat-duong-hoang/1365619/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.