Tửu quán trà lâu kinh thành trước nay đều rất náo nhiệt, đúng là một nơi tốt để nghe ngóng tin tức.
Một bà lão ngồi trong góc một quán trà sát đường, yên lặng nghe đám khách uống trà nói chuyện phiếm.
Tới lều trà thế này thường đều là kiểu người không dư dả, bình dân áo vải chiếm đa số, người như vậy nói đến lời đồn lại càng không cần cố kỵ.
“Chậc chậc, lúc này vẫn không có một giọt mưa, cứ tiếp tục như vậy hoa màu đều chết hạn, đừng hòng có thu hoạch gì.”
“Còn không phải, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu người đói chết, cuộc sống thật khốn khổ mà!”
“Các ngươi nghe nói chưa, sở dĩ đại hạn đều là bởi vì Thái Tử Phi á ——”
Thính tai bà lão khẽ nhúc nhích.
Không ít người sôi nổi cười nhạo người nọ: “Chuyện này ai không nghe nói chứ, nhưng người ta là Thái Tử Phi cao cao tại thượng, chúng ta cũng không có biện pháp không phải sao.”
“Chúng ta không có biện pháp, các đại nhân quý nhân chẳng lẽ cũng không có biện pháp? Cũng không thể bởi vì một nữ tử mà làm hại tất cả mọi người phải chịu khổ chớ?”
……
Bà lão để lên bàn dài hai đồng, mặt không cảm xúc đứng dậy rời đi.
Lời đồn truyền đến lúc này, liên quan đến bình ổn lòng dân, đã không phải là việc dễ dàng xóa bỏ, địa vị của Thái Tử Phi chỉ sợ khó bảo toàn.
Trước đó không lâu Đông Bình Bá phủ dệt hoa trên gấm, lửa đổ thêm dầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081595/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.