Gần đây tâm tình của Cảnh Minh Đế vẫn rất được, dù sao tân niên còn chưa qua, giữ tâm trạng vui vẻ là bổn phận của một Hoàng Thượng tốt.
Quan trọng hơn là từ khi Thái Tử dọn vào Đông Cung, đến nay đều thuận lợi không xảy ra chuyện xấu gì.
Về phần nghe người hầu lúc nào cũng cảm khái Thái Tử đọc sách tiến triển cực nhanh, tiến bộ thần tốc, càng là sự cảm động mà nhiều năm qua ông không được trải nghiệm.
Phan Hải tới gần bẩm báo, nói Chỉ Huy Sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên cầu kiến.
Mí mắt Cảnh Minh Đế đột nhiên giật một cái, từ kẽ răng nghiến ra mấy chữ: “Cho hắn vào.”
Tết Nguyên Tiêu còn chưa qua đâu, nếu Hàn Nhiên bởi vì một việc nho nhỏ mà tới phá hư tâm tình của ông, ông nhất định sẽ không tha!
Phát tiết hung ác xong, Cảnh Minh Đế lại nghĩ.
Vẫn là đến vì một việc nhỏ tốt hơn, đại sự mới không ổn.
Hàn Nhiên nhanh chóng tiến vào, thỉnh an Cảnh Minh Đế.
Cảnh Minh Đế gõ gõ long án: “Nói đi!”
Hàn Nhiên cứng người, cúi đầu nói: “Hồi bẩm Hoàng Thượng, thuộc hạ của vi thần phát hiện ra gian tế Bắc Tề trong một gian cửa hàng hương lộ ở con phố phía Tây.”
Cảnh Minh Đế cho rằng mình nghe lầm: “Ngươi nói cái gì? Quận chúa Bắc Tề?”
Quận chúa Bắc Tề xuất hiện trong một cửa hàng hương lộ ở con phố phía Tây?
“ Quận chúa Bắc Tề cải trang đến Đại Chu mua hương lộ?”
Hàn Nhiên liếc nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081593/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.