Hoa trưởng lão nhìn Khương Tự chăm chú, tâm tình phập phồng.
Bà từ trong mắt đối phương thấy được kiên quyết.
Hoa trưởng lão không khỏi nhớ tới biểu hiện của Khương Tự khi ở Ô Miêu.
Đây là người đối mặt với Đại trưởng lão vẫn có thể dựa vào lý lẽ biện luận, thậm chí còn dám uy hiếp Đại trưởng lão, huống chi là bà?
Giãy giụa một lát, Hoa trưởng lão lựa chọn thỏa hiệp.
“Không sai, Thái Hậu quý quốc là người của chúng ta.”
Ánh mắt Khương Tự chợt lóe, bàn tay đặt ở đầu gối hơi gập lại, ngữ điệu lại vẫn duy trì bình tĩnh: “Thái Hậu là ai? Có quan hệ gì với bà ngoại ta?”
Hoa trưởng lão vừa mở miệng, lại có chút hối hận.
Sự tình trọng đại như vậy, bàn hẳn phải bẩm báo với Đại trưởng lão trước, sao chưa kiên trì được bao lâu đã nói ra rồi.
“ Lẽ nào Hoa trưởng lão lại không muốn nói nữa?” Khương Tự đặt tay lên bàn trà, sắc mặt lạnh băng.
Hoa trưởng lão liếc chén trà trong tay Khương Tự, toát lên một ý nghĩ quỷ dị: Nếu như bà không nói, Thánh Nữ sẽ không lấy nước trà hất bà chứ?
Thánh Nữ tuyệt đối làm được loại chuyện này!
Âm thầm hít vào một hơi, Hoa trưởng lão nhận mệnh nói: “Thánh Nữ tạm thời đừng nóng vội, nghe ta nói đã. Thái Hậu vốn là một nữ tử Ô Miêu bình thường, bởi vì tuổi tác, dung mạo có chút tương tự chuẩn Thái Tử Phi Đại Chu lúc đó, cho nên được chọn trở thành người thay thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081586/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.