Đuôi lông mày của Nghi Ninh Hầu lão phu nhân vô thức giật giật, nhìn Khương Tự một cái thật sâu.
Khương Tự nhẹ nhàng cắn cắn môi, trái tim treo lên.
Đã nói đến trình độ này rồi mà bà ngoại vẫn không chịu nói ra chuyện cũ, nàng chỉ đành tìm đường ra khác.
Bầu không khí ngưng trệ trong chớp mắt, Nghi Ninh Hầu lão phu nhân rốt cuộc mở miệng: “Ta với Thái Hậu không tính là trở mặt.”
Khương Tự khẽ giật mình, không chớp mắt nhìn Nghi Ninh Hầu lão phu nhân.
Nghi Ninh Hầu lão phu nhân cười khổ: “Ít nhất cũng không phải kiểu xa cách bình thường vì đã xảy ra chuyện xấu gì đó.”
Khương Tự nhịn không được hỏi: “Nhưng con nghe nói bà ngoại và Thái Hậu vốn là bạn rất thân, gắn bó khăng khít, vì sao sau này lại hiếm khi qua lại ạ?”
Chẳng lẽ chỉ bởi vì Thái Hậu tiến cung nên không tiện?
“Gắn bó khăng khít……” Nghi Ninh Hầu lão phu nhân lẩm bẩm nhẩm lại, vẻ mặt có chút cổ quái.
“Bà ngoại?” Khương Tự chỉ sợ Nghi Ninh Hầu lão phu nhân thật vất vả mới mở ra hộp nói lại đóng lại, không khỏi gọi một tiếng.
Nghi Ninh Hầu lão phu nhân thu hồi suy nghĩ, nhìn biểu tình khẩn trương của ngoại tôn nữ cười tự giễu: “Vấn đề chính là nằm ở chỗ gắn bó khăng khít đó, nhưng chuyện này nói ra thật sự có chút hoang đường……”
Khương Tự ngoan ngoãn đấm chân cho Nghi Ninh Hầu lão phu nhân, ôn nhu nói: “Bà ngoại, ngài cứ việc nói là được, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081583/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.