Lửa giận trong mắt Cảnh Minh Đế phun trào, nặng nề hỏi: “Ngươi không nhận từng có ân với Tiểu Đặng Tử?”
Sắc mặt Hiền phi càng bình tĩnh hơn, nhìn thẳng Cảnh Minh Đế nói: “Thiếp không có thi ân Tiểu Đặng Tử, chỉ là năm đó ngẫu nhiên gặp được hắn muốn đâm đầu xuống hồ, không đành lòng bởi vì vài quả vải mà làm một nội thị tuổi còn trẻ mất đi tính mạng.”
Bà ta nói xong, gập tay lại, móng tay trụi lủi không thể mang đến đau đớn, chỉ có ngứa ngáy không quen thuộc.
Trái tim bà ta khẩn trương đến gần như ngừng đập, nhưng có lẽ vì tới tuyệt cảnh, nên trên mặt thoạt nhìn rất trấn định.
Sự trấn định được ăn cả ngã về không.
Theo Hiền phi thấy, lúc này chột dạ hoảng loạn chính là con đường chết, chỉ có theo lý lẽ cố gắng biện luận mới có sinh cơ.
Tiểu Đặng Tử thế mà lại thất thủ.
Ban ngày ban mặt mưu hại công chúa, thoạt nhìn to gan lớn mật, quá mức lỗ mãng, nhưng trên thực tế cách làm đơn giản thô bạo như vậy thường thường có thể một kích trí mạng, so với tính toán quanh co khúc chiết có tác dụng hơn nhiều.
Nhưng bây giờ Thập Tứ công chúa đã chết, Phúc Thanh công chúa bình yên vô sự, chỉ có thể nói vận khí không đứng ở bên phía bà ta.
Càng muốn không nghĩ đến là, năm đó thi ân Tiểu Đặng Tử, rõ ràng chỉ có Tiểu Trác Tử đi cùng Tiểu Đặng Tử biết, sau đó bà ta lại bịt miệng Tiểu Trác Tử, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081565/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.