Phúc Thanh công chúa lặng yên không một tiếng động, bị nội thị kéo lê tới bờ hồ.
Nội thị dừng lại, nhỏ giọng thì thầm: “Công chúa điện hạ đừng trách nô tỳ, muốn trách thì trách mạng ngài không tốt đi.”
Đối với người bình thường, giết người không phải chuyện dễ dàng, huống chi giết là Đích công chúa Đại Chu.
Tay nội thị có hơi run, dùng sức đẩy Phúc Thanh công chúa vào trong hồ.
Phía sau có gió lạnh đánh tới, nội thị phản xạ có điều kiện nghiêng đầu sang một bên, vốn dĩ cục đá nên đập vào cái ót lại đập vào đầu vai.
Nội thị ăn đau quay đầu lại.
Thập Tứ công chúa thất thủ, trong mắt tràn đầy kinh sợ, cục đá trong tay lại không chút do dự phang vào mặt gã nội thị.
Nội thị hét thảm một tiếng, máu mũi phọt ra.
Mà lúc này Phúc Thanh công chúa đã lăn vào trong hồ, bắt đầu chìm xuống.
Thập Tứ công chúa ném cục đá, xông lên gắt gao túm chặt một cánh tay Phúc Thanh công chúa, đồng thời căng yết hầu hô to: “Có người muốn hại Phúc Thanh công chúa, cứu mạng a --”
Thiếu nữ mười mấy tuổi, cao giọng gào thét, lập tức truyền ra rất xa.
Nội thị lau mặt một phen cũng không đào tẩu, ngược lại tới gần một bước, dứt khoát đẩy Thập Tứ công chúa xuống hồ, đồng thời dùng tay gắt gao ấn người giãy dụa xuống nước không cho nàng ngoi đầu.
Ừng ực ừng ực, từng chuỗi bọt khí xuất hiện.
Cho đến khi nghe được tiếng bước chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081559/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.