Ngắn ngủn một chữ, lại như long trời lở đất, đập cho đầu óc mọi người ong ong.
Chân Thế Thành có chứng cứ? Không có khả năng!
Trái tim Tương Vương sau khi đập thình thịch, dồn dập hỏi: “ Chứng cứ gì?”
Cứ việc trong lòng hắn một vạn lần không tin, vẫn không tránh được khẩn trương cao độ.
Nếu một khi chứng thực được khối thi cốt này là Thôi Minh Nguyệt, vậy hắn liền xong đời.
Chân Thế Thành giơ tay chỉ trên mặt đất, không nhanh không chậm nói: “ Áo trong mà thi cốt này mặc, chính là chứng cứ!”
Tương Vương nhìn chằm chằm bạch cốt trên mặt đất, kinh ngạc trợn to mắt: “Áo trong là chứng cứ? Chân đại nhân, ngươi chớ có vì thanh danh xử án như thần mà thuận miệng nói bậy.”
Không trách Tương Vương nói như thế, áo trong treo trên thi cốt bởi vì chôn ở trong đất một thời gian dài mà đã rách nát không phân rõ màu sắc, nói là chứng cứ không khỏi quá mức khó tin.
Những người khác cũng không hiểu ra sao, thầm nghĩ Chân đại nhân chẳng lẽ điên rồi, lại đem lớp áo trong duy nhất trên bạch cốt làm chứng cứ.
Ngay cả Úc Cẩn nhìn về phía Chân Thế Thành ánh mắt đều có thêm vài phần thâm trầm.
Hắn vốn tưởng rằng thủ hạ Chân lão đầu đã lặng lẽ tìm ra khối ngọc bội kia, không nghĩ tới cái gọi là chứng cứ sẽ là một cái áo trong.
Áo trong của nữ tử còn có thể làm chứng cứ? Không nhìn ra Chân lão đầu còn nghiên cứu về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081531/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.