Theo phụ nhân xuất hiện, mọi người vây xem bắt đầu nhỏ giọng nghị luận.
“Ta vừa rồi còn nghĩ sẽ không phải là khuê nữ nhà Vương Thắng chứ, không nghĩ tới đúng là thật ——”
“Đúng vậy, từ hai năm trước khuê nữ nhà Vương Thắng mất tích, tức phụ Vương Thắng gặp người liền khóc, nhìn quá đáng thương.”
“Không phải nói nha đầu nhà Vương Thắng bỏ trốn với nhân tình à, người làm sao lại ở dưới giếng được?”
“Ai biết được, có lẽ là nhân tình đó mưu tài hại mệnh, được một món tiền liền cưới kiều nương khác cũng nên……”
“Lúc trước ta còn nghĩ, nha đầu Vương gia bộ dạng tầm thường, còn có thể cùng người bỏ trốn? Nói không chừng chính là bị người ta lừa……”
Chân Thế Thành bất động thanh sắc nghe hết nghị luận vào trong tai, hỏi phụ nhân: “Có thể nói một câu tình huống A Thải mất tích không?”
Phụ nhân chỉ lo nhìn chằm chằm thi cốt trên mặt đất khóc hu hu, Chân Thế Thành hỏi chuyện giống như không nghe thấy.
Một bên nam nhân hành lễ với Chân Thế Thành: “Thanh thiên đại lão gia, tiểu nhân là cha A Thải, để tiểu nhân nói đi.”
Chân Thế Thành hơi gật đầu.
Nam nhân lau đôi mắt, lại nói tiếp: “Tiểu nhân nhớ rõ, hai năm trước là ngày của hoa, trong phủ cho một ít nha đầu nghỉ, A Thải nói muốn đi ra ngoài chơi, tiểu nhân cùng bà nương nhất thời mềm lòng liền gật đầu, kết quả A Thải vừa đi liền không trở về nữa ——”
Chân Thế Thành kiên nhẫn chờ nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081529/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.