Dư quang nơi khóe mắt Úc Cẩn đã sớm nhìn thấy Tương Vương đi tới, lại không thèm để ý.
Hắn tuy đã sớm đoán được đồ ngu xuẩn này muốn làm chuyện xấu cũng cực kỳ chờ mong, nhưng lại không thể để đối phương nhìn ra.
Nếu nhìn ra, sợ tới mức không làm nữa thì làm sao bây giờ?
“Vương gia, ta kính ngài một ly.” Mở miệng chính là Khang tiểu vương gia.
Lúc tiến cung hai người có hàn huyên vài câu, Úc Cẩn không ngại cho mấy phần tình mỏng, nâng chén uống một hơi cạn sạch.
Khang tiểu vương gia cười nói: “Vương gia thật là người thống khoái. Về sau mời Vương gia uống rượu, mong rằng ngài có thể vui lòng đến dự.”
Tương Vương đi tới nghe được lời này trong lòng vô cùng hụt hẫng.
Đừng nhìn lão cha của Khang tiểu vương gia chỉ là một Quận vương, nhưng ở trong đám tôn thất vẫn rất có máu mặt, ngày xưa Khang tiểu vương gia làm gì nịnh bợ hắn ( Úc Cẩn) như thế.
Sự bất mãn càng ngày càng sâu, đánh mất một chút chần chờ cuối cùng của Tương Vương.
Hắn bước qua, gọi một tiếng: “Thất ca.”
Mọi người không khỏi nhìn qua.
Tương Vương nhấc chén rượu trong tay, cười nói: “Ngày ấy từ biệt, đệ đệ vẫn không có cơ hội nói chuyện với huynh, hôm nay kính Thất ca một ly. "
Úc Cẩn nhìn qua, mang theo vài phần ý cười không chút để ý.
“Thất ca sẽ không phải không nể mặt mũi chứ?” Tương Vương bỗng trở nên khẩn trương.
Lão Thất hỗn đản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081519/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.