Tiêu hủy Phật đường tự nhiên không còn kịp rồi, Cảnh Minh Đế cũng không dám nói.
Chuyện chính mình nói ra, có hối hận cũng chỉ có thể chịu, đây gọi là tự làm tự chịu.
Hoàng Hậu thấy vẻ mặt Cảnh Minh Đế dại ra, rất tri kỷ mà cho lão Hoàng Thượng một ít thời gian bình tĩnh, mới hỏi: “Hoàng Thượng cảm thấy thế nào?”
“Ta ——” Cảnh Minh Đế động động môi, nhất thời không biết nói gì mới tốt.
Hoàng Hậu bỗng nhiên đưa ra việc này, ông một chút chuẩn bị đều không có.
Đón lấy ánh mắt tha thiết của Hoàng Hậu, Cảnh Minh Đế đành phải cười gượng nói: “Không dối gạt Hoàng Hậu, ta nhất thời còn chưa kịp chuẩn bị ——”
Hoàng Hậu cong môi cười: “Các hoàng tử đều đã có sẵn, không cần ta sinh, cũng không cần ngài nuôi, còn muốn chuẩn bị cái gì.”
Cảnh Minh Đế: “……” Hoàng Hậu khi nào thì biết nói chuyện như vậy?
Giật mình xong, ông hiểu ra: Hoàng Hậu là nghiêm túc!
Hoàng Hậu nghiêm túc, lại nói ra yêu cầu, Cảnh Minh Đế không thể không coi trọng.
Trầm ngâm thật lâu, Cảnh Minh Đế thở dài: “Hoàng Hậu, Hậu xưa nay hiểu rõ đại nghĩa, hẳn là biết việc này không phải là nhỏ ——”
Hoàng Hậu rũ mắt, khóe môi nhếch lên nụ cười khổ: “Thiếp không muốn sau khi Phúc Thanh lấy chồng cả ngày giữ phòng không không người hầu hạ dưới gối, càng không muốn chờ đến trăm năm sau bỏ lại Phúc Thanh không người chiếu cố ——”
Cảnh Minh Đế nhíu mày ngắt lời Hoàng Hậu: “Phúc Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081495/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.