Trời tối, bởi vì là tết Nguyên Tiêu, nên ngoài điện đèn lồng vẫn chiếu sáng ngời, trong điện càng là sáng như ban ngày.
Cũng bởi vậy, mọi người nhìn thấy rõ ràng thần sắc trên mặt Hoàng Hậu.
Hoàng Hậu quá sốt ruột, cũng quá thành khẩn, hiển nhiên trong một khắc này là thật lòng xem Khương Tự trở thành cọng rơm cứu mạng.
Úc Cẩn lặng lẽ giật giật đuôi lông mày, thầm nghĩ: Chẳng lẽ A Tự lại lừa Hoàng Hậu?
Đây là chuyện khi nào, sao hắn lại không biết?
Cảnh Minh Đế cũng vẻ mặt cổ quái, thấy Hoàng Hậu thất thố trước mặt đám người Phúc Thanh công chúa, nhắc nhở nói: “Hoàng Hậu, lúc ấy tức phụ lão Thất cũng không ở Tuyên Đức lâu, tuy là xử án như thần, cũng sẽ không biết ai hại Phúc Thanh nha.”
Vô luận Đế Hậu, cũng không tin chân chính muốn hại Phúc Thanh công chúa chỉ là một tiểu cung nữ.
Mặt Phúc Thanh công chúa tái nhợt, lẩm bẩm nói: “Phụ hoàng, ngài là nói có người sai sử Thanh Đại hại nữ nhi sao?”
“A Tuyền, con không phải sợ, phụ hoàng chắc chắn sẽ tìm ra người hại con.” Cảnh Minh Đế nói rồi nhìn về phía Úc Cẩn, “Lão Thất, ngươi còn có gì muốn hỏi A Tuyền cùng Thập Tứ sao?”
Úc Cẩn lắc đầu: “Đã không có.”
Điều hai gã công chúa biết rõ ràng có hạn, tin tức có thể cung cấp ít ỏi, nên biết đều đã biết.
Cảnh Minh Đế nghe Úc Cẩn nói như thế, liền nói với hai vị công chúa: “Hôm nay các ngươi đều bị kinh sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081491/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.