Lời nói bị Cảnh Minh Đế ngắt ngang, vẻ mặt Úc Cẩn thoạt nhìn có chút mờ mịt: “Nhi tử nói hôm nay tiến cung có hai việc —— “
“Trong đó một việc là tiến cung thăm Hiền phi?”
“Dạ.” Úc Cẩn nhìn Cảnh Minh Đế, toát ra vài phần khó hiểu.
Nhìn nhi tử mang vẻ mặt thuần lương như thế, Cảnh Minh Đế hơi cứng người.
Ông ấp ủ một đêm, ngay cả mắng cái gì đều nghĩ kỹ rồi, kết quả lão Thất lại nói tới thăm Hiền phi, này bảo ông còn mắng kiểu gì?
Tuy nói lão cha mắng con trai là thiên kinh địa nghĩa, nhưng một minh quân như ông, có thể một cái lý do cũng không có đã mắng người được sao?
Nhất định là không thể rồi!
Cảnh Minh Đế hậm hực nâng chung trà lên nhấp một ngụm, giảm bớt cảm giác bị đè nén vì một quyền đánh vào trên bông.
“Một việc khác thì sao?”
Nhắc tới một việc khác, biểu tình của Úc Cẩn đột nhiên trở nên trịnh trọng, trong trịnh trọng lại mang theo mười hai phần ủy khuất: “Phụ hoàng, nhi tử lần này xuôi Nam tìm kiếm cữu huynh, kết quả điều tra ra lúc cữu huynh cùng quân địch giao thủ thì bị người ám toán, mà người bắn lén còn là tướng sĩ bên phe chúng ta!”
“Cái gì?” Sắc mặt Cảnh Minh Đế đột nhiên trầm xuống.
So với mấy đại sự hạt mè kia, đây mới thật sự là đại sự đáng để coi trọng.
Trên chiến trường hai bên chém giết, phe ta lại xuất hiện phản đồ đây là hại tới mức nào!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081475/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.