Con trùng nọ như có linh tính, ở trong bóng đêm tránh đi những chướng ngại nhanh chóng uốn lượn, chờ tới mép giường liền linh hoạt vòng quanh cột giường rồi bò lên.
Sau khi bò lên, hắc trùng trong nháy mắt chần chờ.
Hai người?
Ngay trong lúc hắc trùng chần chờ, Khương Tự mở mắt, duỗi tay bắn ra.
Hắc trùng bị bắn trúng đầu, lật ngửa ngã lăn xuống giường, lảo đảo bò ra ngoài.
Úc Cẩn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm hắc trùng đang bò ra cửa, ngữ khí có chút phức tạp: “A Tự, nàng …… Không sợ sao?”
Khương Tự buồn cười nhìn Úc Cẩn.
A Cẩn đến bây giờ còn chưa tiếp nhận sự thật, cũng làm nàng rất ngoài ý muốn.
“Ta là Thánh Nữ Ô Miêu nắm giữ Ngự Cổ thuật.” Khương Tự nhàn nhạt giải thích một câu.
Úc Cẩn sờ sờ cằm, thấy hắc trùng vặn vẹo thân thể nhỏ bé từ kẹt cửa chui ra ngoài, hỏi: “Theo sau nhìn xem?”
Đèn bên giường tản ra ánh sáng yếu ớt, làm vẻ mặt của Khương Tự thoạt nhìn thần bí khó lường.
Nàng cười cười, nhẹ giọng nói: “Không vội, chờ một lát rồi đi ra ngoài.”
Trong phòng một lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Sau khi hắc trùng bò ra ngoài, giống như đã có mục tiêu, bò thẳng đến nơi nào đó.
Bóng cây khẽ động, nơi đó ẩn núp một người nam tử.
Thấy hắc trùng bò tới, mắt nam tử sáng lên, vươn tay ra.
Như mọi ngày, hắc trùng uốn éo uốn éo bò lên trên, cuộn tròn trong lòng bàn tay nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081456/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.