Khương Tự bình tĩnh đứng ở tại chỗ, hốc mắt nóng lên, nước mắt không khống chế được chảy ra.
Trước mặt người ngoài nàng không muốn khóc, nhưng có câu nói gọi là vui đến phát khóc, há là lý trí có thể khống chế.
Vị huynh trưởng vốn dĩ nhận định đã chết trận lại đang sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt, niềm vui sướng to lớn đủ để bao phủ cả người nàng.
Hoa trưởng lão nhẹ nhàng khụ một tiếng: “A Hoa, đi thôi.”
Khương Tự không nhúc nhích.
Hoa trưởng lão đè thấp giọng: “A Hoa, ngươi nói gặp được người liền đi.”
Khương Tự đè đè khóe mắt, thanh âm nghe đã khôi phục bình tĩnh: “Nhưng ta không thể xác định người nằm ở nơi đó có phải huynh trưởng ta hay không.”
“Ngươi sẽ không phải ngay cả huynh trưởng của mình đều nhận không ra chứ?” Sắc mặt Hoa trưởng lão khẽ biến.
Yến Vương phi đây là được một tấc lại muốn tiến một thước mà, chẳng lẽ muốn ở lì ở chỗ này không đi?
Khương Tự giơ tay chỉ chỉ mặt mình, không nói gì.
Mà Hoa trưởng lão nháy mắt hiểu được ý của nàng.
Nếu bà có thể dịch dung Yến Vương phi thành bộ dạng của A Hoa, vậy Yến Vương phi nghi ngờ người nằm ở trên giường chẳng có gì là lạ.
Hoa trưởng lão bất đắc dĩ cười khổ: “ Thuật dịch dung cũng không phải nói muốn dịch dung người nào thành người đó thì liền có thể ——”
“Ta đây mặc kệ, ta muốn xác định người này có phải huynh trưởng của ta hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081441/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.