A Xảo cố hết sức đỡ Kỷ ma ma, liên thanh hỏi: “Kỷ ma ma, ma ma không sao chứ?”
Sắc mặt xanh mét, môi phát tím Kỷ ma ma run run bờ mi, trong đầu chỉ có một ý niệm: Vương phi không bình thường, hai đại nha hoàn của Vương phi càng không bình thường nốt.
Vương phi muốn vụng trộm đi phía Nam, còn cố ý tiến cung lừa gạt Hoàng Hậu, mà một bà già nửa người đã xuống mồ như bà có sao hay không có quan trọng sao?
“Vương phi, ngài nhất định là đang nói giỡn đi?” Kỷ ma ma cảm thấy còn có thể giãy giụa thêm một chút.
Khương Tự cười cười: “Sao có thể? A Xảo và A Man cũng đã sắp xếp xong hành lễ rồi.”
Hai mắt Kỷ ma ma khẽ đảo, lại có xu thế té xỉu.
A Xảo một tay đỡ Kỷ ma ma, một tay vỗ lưng Kỷ ma ma: “Kỷ ma ma, bà chớ kích động, nghe chủ tử nói hết lời đã.”
Kỷ ma ma kéo ra khoảng cách với A Xảo, lấy vẻ mặt hận không thể lấy châm đâm chết đối phương hỏi: “A Xảo, ngươi thật sự sắp xếp xong hành lễ rồi?”
A Xảo ngượng ngùng gật gật đầu.
Kỷ ma ma đỡ trán, gắng gượng để không ngất xỉu: “A Xảo, Vương phi hồ nháo, sao ngay cả ngươi cũng hồ nháo theo?”
A Xảo còn chưa lên tiếng, Khương Tự đã lạnh mặt: “Đủ rồi.”
Giọng điệu lãnh đạm làm Kỷ ma ma cứng lại, không khỏi rùng mình một cái.
Sao bà lại quên mất, vị Vương phi này chưa bao giờ là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081429/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.