Khương Tự không hỏi Tú nương tử gì cả, mà từng bước một đi về phía cửa miếu hoang.
“Vương phi ——” Long Đán gọi một tiếng, giữa mày có phần lo lắng.
Hắn là người không sợ trời không sợ đất, nhưng đặt lên người Vương phi thì không được đâu.
Khương Tự không hề dừng bước, thấp giọng nói: “Theo ta cùng đi vào.”
Hai người cùng đi vào miếu hoang, A Man thấy thế không chút do dự đi theo.
Ba tảng đá cách miếu hoang không xa, Khương Tự rất nhanh đã đi đến cửa miếu, bước chân hơi dừng.
Long Đán thấp giọng nói: “Vương phi, để ti chức đi vào trước đi.”
Khương Tự cũng không thể hiện, khẽ gật đầu.
Ai ngờ Long Đán mới bước một bước vào trong cánh cửa, bên trong đã có một giọng nữ truyền đến: “Đứng lại!”
Giọng nói kia nghe ra không còn trẻ.
Khương Tự nghe ra vài phần quen thuộc, hơi hơi nhướng mày.
Rất nhanh giọng nói ấy lại vang lên: “Chỉ một mình Yến Vương phi có thể tiến vào.”
Long Đán cười lạnh một tiếng: “Buồn cười, Tú nương tử lại không ở trong tay ngươi, Vương phi chúng ta dựa vào cái gì đi vào?”
Người này hoàn toàn không hiểu được tác dụng của con tin nha, nào có đưa con tin ra trước rồi mới uy hiếp người.
Long Đán chửi thầm một phen, chỉ cảm thấy người trong miếu là một kẻ hồ đồ.
Nhưng theo Khương Tự thấy, người trong miếu cũng không hồ đồ.
Trước thả Tú nương tử ra, là bởi vì con tin Tú nương tử không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081425/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.