Editor: Khuynh Vũ
Tề Vương đặt quyển sách vẫn luôn cầm trong tay giả vờ giả vịt lên trên án thư, tận lực duy trì bình tĩnh: “ Không phải hôm nay Vương phi đi dâng hương sao, có thể xảy ra chuyện gì?”
Bà tử bịch quỳ xuống, thân mình run rẩy, sắc mặt càng khó coi đến dọa người, nơm nớp lo sợ nói: “Ngựa phát điên, Vương phi…… Vương phi ——”
“Vương phi rốt cuộc làm sao?” Sắc mặt Tề Vương hơi trầm xuống.
Bình thường Tề Vương đối xử với hạ nhân trong phủ rất ôn hòa, giọng điệu tàn khốc như vậy cũng ít khi thấy.
Bà tử sợ tới mức sắc mặt lại trắng ba phần, khóc ròng nói: “Vương phi bởi vì ngựa nổi điên mà suýt nữa rớt xuống vách núi, được hộ vệ cứu lên ——”
“Yến Vương phi đâu?” Tề Vương bật thốt lên hỏi.
Bà tử dừng khóc, mờ mịt nhìn Tề Vương.
Bà ta có nghe lầm không?
Tề Vương ý thức được thất thố, thầm nhủ bản thân phải vững vàng, cho dù chuyện có tệ tới đâu cũng sẽ tìm ra một con đường sống, nhưng nếu bản thân rối loạn đầu trận tuyến trước mới dễ xảy ra sai lầm.
Âm thầm hít một hơi, Tề Vương đứng dậy, đúng lúc lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Vương phi đâu?”
Bà tử do dự một cái chớp mắt, nói: “Vương phi bị Yến Vương phi mang tiến cung ——”
“Cái gì?” Tề Vương lại là buột miệng thốt ra, cắt ngang lời bà tử.
Hắn cho rằng có thể trấn định, nhưng sự tình phát triển thật sự vượt quá tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081412/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.