Editor: Khuynh Vũ
Xe ngựa vốn dĩ không nhanh không chậm chạy ở trên đường đột nhiên như mũi tên rời cung, lao về phía một con đường nhỏ.
Hai hộ vệ Yến Vương phủ di theo sau xe ngựa sắc mặt đại biến, cất bước đuổi theo.
A Man ngẩn ngơ, xách theo váy vừa chạy vừa thét chói tai: “Không hay rồi, ngựa phát điên ——”
Thật sự là trời đánh, lần trước trên đường chủ tử từ chùa Bạch Vân trở về ngựa phát điên, lần này cũng trên đường từ chùa Bạch Vân trở về ngựa lại phát điên.
Phật Tổ Bồ Tát chùa Bạch Vân rốt cuộc muốn thế nào? Cũng nhận không ít tiền hương khói rồi mà.
Mắt thấy xe ngựa càng ngày càng xa, A Man gấp đến độ sắc mặt trắng bệch, dưới chân càng nhanh hơn.
Lúc này trong xe ngựa, Tề Vương phi mang vẻ mặt khó hiểu đánh giá Khương Tự, thanh âm êm dịu: “Thất đệ muội, ngươi làm sao vậy?”
Giọng điệu của Khương Tự mang theo khẩn trương: “Tứ tẩu, có phải ngựa bị sợ hãi không?”
“Phải nha.” Tề Vương phi nói.
“ Vậy chúng ta làm sao bây giờ…… Có nên nhảy xe không?”
Tề Vương phi nhìn Khương Tự, ngữ khí ý vị thâm trường: “Thất đệ muội còn có thể nhảy xe sao?”
Khương Tự chau mày, hoang mang nói: “Ta, ta hình như cả người vô lực ……”
Tề Vương phi đột nhiên bật cười: “Vậy Thất đệ muội thật là không may mắn.”
“Tứ tẩu nói vậy là có ý gì?”
Tề Vương phi vịn vách xe, cười như hoa mùa xuân: “Có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081410/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.