Tính Tình Cảnh Minh đế quả thật rất tốt, còn hơn các tiên đế Đại Chu trầm mê luyện đan, trầm mê đánh đập, trầm mê trộm chuồn ra cung đi dạo thanh lâu, thì ông có thể xem là một vị minh quân.
Nhưng dù cho tính tình tốt thì cũng có lúc bị chọc giận, hiện giờ Ô Miêu lặp đi lặp lại nhiều lần khiêu khích, rốt cục cũng khơi dậy tâm trả thù của vị đế vương này.
"Hàn Nhiên."
" Có vi thần."
"Truyền tin cho những người ở phía Nam, lệnh bọn họ rải một tin tức."
Cảnh Minh đế nghiêm túc làm Hàn Nhiên rủ mi suy nghĩ, cung kính lắng nghe.
Phan Hải cũng trở nên khẩn trương.
Gần đây Ô Miêu làm ầm ĩ kịch liệt, không biết Hoàng Thượng chuẩn đánh trả thế nào đây?
Cảnh Minh đế mang chén trà lên nhấp một ngụm, đưa cái chén cho Phan Hải, thản nhiên nói: " Nói rằng Thánh Nữ bế quan mấy năm chưa ra, kỳ thật không phải bế quan, mà là đã chết rồi!"
Ô Miêu không phải coi trọng Thánh Nữ nhất sao, nếu nhàn quá không có việc gì đến Đại Chu quấy gió đảo mưa, vậy cho bọn họ chút chuyện để làm đi.
Hàn Nhiên cả kinh, rồi sau đó ôm quyền nói: "Hoàng Thượng thánh minh."
Phan Hải theo phụ họa: "Hoàng Thượng thánh minh’
Thánh Nữ Ô Miêu cứ mãi giấu mặt, vốn đã làm cho nhạ lòng người Ô Miêu tâm không yên, một khi tin tức này bị rải ra ngoài, vậy có náo nhiệt để xem rồi.
"Đi đi." Cảnh Minh đế hứng thú rã rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081394/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.