Thái Tử ngơ ngác trở lại Đông Cung, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”
Đông Cung trên dưới sớm cảm thấy đại sự không ổn, đều cách Thái Tử rất xa không dám tới gần.
Thái Tử đi vào phòng Thái Tử Phi.
Thái Tử Phi đang ngồi trên ghế liếc hắn một cái, không nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt trong thời gian Thái Tử rời đi sớm đã khôi phục bình tĩnh.
Sự bình tĩnh này không liên quan đến tâm bình khí hòa, mà là tuyệt vọng với ý trời trêu người.
Ông trời để nàng đi theo một người nam nhân như vậy, nàng chỉ có thể nhận mệnh.
Nam nhân này nếu không phải Thái Tử thì tốt biết bao, chẳng sợ gia tộc phản đối, nàng cũng phải hòa ly tránh khỏi vũng bùn này.
Thái Tử Phi nghĩ đến những điều này, thấy Thái Tử đi đến trước mặt nàng, mới nhàn nhạt nói: “Điện hạ đã trở lại, uống ly trà đi.”
Thái Tử tựa như bị kích thích, đột nhiên hất chén trà rớt xuống mặt đất, thất hồn lạc phách hét: “Còn uống trà cái nỗi gì, nói không chừng rất nhanh thôi ta sẽ không phải Thái Tử nữa!”
Thái Tử Phi nhìn chằm chằm sứ vỡ trên mặt đất, không có lên tiếng.
Lúc này, những tiểu cung nữ biết nói chuyện phiếm ở trong mắt Thái Tử liền không đáng tin bằng Thái Tử Phi, hắn bắt lấy cổ tay Thái Tử Phi, hỏi: “Ngươi nói phụ hoàng có thể trị ta tội khi quân hay không?”
Thái Tử Phi nhẹ nhàng tránh thoát, bình tĩnh nói: “Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081369/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.