Nghe xong Úc Cẩn nói, Cảnh Minh Đế nhìn Thái Tử một cái.
Ở tiệc đầy tháng của Hòa Xu quận chúa, Thái Tử cố ý xuất cung ăn mừng, kết quả ở hoa viên Yến Vương phủ bị Nhị Ngưu cắn cho, việc này ông đã sớm biết.
Nháo nửa ngày hóa ra Thái Tử trêu đùa Nhị Ngưu là xuất phát từ yêu thích, mà không phải rảnh rỗi sinh nông nổi.
Vừa nghĩ như vậy, Cảnh Minh Đế cảm thấy vui mừng.
Tuy rằng kết quả đều là mất mặt như nhau, nhưng lý do lại khác biệt, trong lòng thoải mái hơn chút.
Thái Tử bị cái liếc của Cảnh Minh Đế nhìn đến có phần ủy khuất: Phụ hoàng xem hắn thành người nào, nếu không phải hắn nhìn trúng Nhị Ngưu, ăn no rửng mỡ mà đi chọc chó sao?
“Thích chó, nuôi một con cũng có thể, chỉ là chớ có mê muội mà mất cả ý chí.” Ngẫm lại biểu hiện hai ngày này của Thái Tử, Cảnh Minh Đế cảm thấy không thể luôn nghiêm khắc, cho chút khích lệ nói không chừng có thể biểu hiện càng tốt hơn thì sao.
Thái Tử đột nhiên mở to hai mắt, có loại xúc động đi móc lỗ tai.
Hắn có phải nghe lầm hay không? Phụ hoàng cư nhiên chủ động nói thích chó thì có thể nuôi, hắn trước kia không hề có đãi ngộ này đâu.
Quả nhiên giả vờ mất trí nhớ có thật nhiều chỗ tốt.
Giờ khắc này, Thái Tử lại lần nữa may mắn chính mình cơ trí.
Hắn nhìn Nhị Ngưu, lộ ra vẻ tò mò: “Vừa mới nghe nội thị nói Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081367/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.