Khương Tự cầm ấm trà lên rót một chén nước, đưa qua cho Úc Cẩn: “Uống trước mấy ngụm nước đi.”
Úc Cẩn nhận lấy uống vào mấy ngụm, thả chén trà xuống: “A Tự, ta muốn giết chết Thái Tử!”
Khương Tự cười: “Nghe được. Sao lại đột nhiên nổi lên tâm tư này?”
Úc Cẩn nhướng mày: “Nàng không ngoài ý muốn?”
Khương Tự vuốt ve chén trà bạch sứ tốt nhất, vân đạm phong khinh nói: “Ta biết chàng muốn giết chết một người, tất nhiên có lý do.”
Tựa như nàng vậy, cũng không có tâm thời thời khắc khắc muốn giết chết ai, chỉ là khi phát hiện người nào đó làm ra việc ác độc, liền sẽ sinh ra một đống mục tiêu nhỏ.
Ý tưởng của con người luôn là thời khắc biến hóa mà, không có gì ngoài ý muốn cả.
Đối với thực hiện mục tiêu nhỏ rất có tâm đắc Khương Tự nâng chung trà lên nhấp một ngụm, yên lặng nghĩ.
Úc Cẩn cầm tay Khương Tự, cảm động nói: “A Tự, ta biết nàng hiểu ta mà.”
Quả nhiên là phu thê, nếu A Tự muốn giết chết ai, hắn sẽ lập tức dâng dao nhỏ.
“Nhanh nói xem, sao lại sinh ra tâm tư giết chết Thái Tử?” Khương Tự cười đẩy đẩy hắn.
Tiệc đầy tháng tổ chức vào giữa trưa, lúc này đang là sau giờ ngọ, trời nóng đến choáng người, ngay cả hoa cỏ um tùm cũng héo rũ ỉu xìu, từ nơi xa truyền đến tiếng ve kêu.
Một buổi chiều nhàn nhã yên tĩnh mang theo vài phần lười nhác như vậy, mặc cho ai đều không thể tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081355/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.