Một đám người nháy mắt lao tới, chuẩn bị cứu trợ ( xem náo nhiệt) Thái Tử.
Nhị Ngưu cắn mông Thái Tử không nhả, Thái Tử đau đến kêu ngao ngao: “Ai u, mau kéo nó ra đi —— lão Thất, lão Thất, còn quản chó của ngươi hay không?”
Úc Cẩn đi tới, nhàn nhạt hô một tiếng: “Nhị Ngưu, nhả ra.”
Nhị Ngưu tự hỏi một chút, rồi buông lỏng miệng.
Xem ở phân lượng người này cho nó bò kho, nó đâu có liều mạng cắn, không nghĩ tới lại kêu thảm như vậy.
Thôi, vẫn là đi tìm tiểu chủ nhân chơi đi.
Nhị Ngưu vẫy đuôi rời đi.
“Ngươi đứng lại!” Nội thị theo Thái Tử đến đây đỡ lấy Thái Tử, the thé quát Nhị Ngưu.
Nhị Ngưu dừng lại, nghiêm túc liếc nhìn nội thị một cái.
Làm sao, người này cũng muốn nó bổ sung một ngụm?
Nội thị thế mà trong nháy mắt lĩnh hội được ý tứ của Nhị Ngưu, sợ tới mức lui về sau một bước, run giọng nói: “Vương gia, chó này mạo phạm Thái Tử điện hạ, ngài cứ để cho nó đi như vậy?”
Không đợi Úc Cẩn nói chuyện, Thái Tử liền mắng một tiếng: “Câm miệng, còn không dìu ta đi xử lý miệng vết thương!”
Nhị Ngưu hiện tại còn chưa coi hắn là chủ nhân đâu, cắn hắn thì làm sao? Đến lượt cẩu nô tài ngươi hô to gọi nhỏ.
Nội thị sửng sốt.
Hắn ta nhào tới cứu Thái Tử đầu tiên, vì cớ gì súc sinh cắn Thái Tử không bị mắng, mà hắn ta ngược lại bị mắng?
Chẳng lẽ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081352/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.