Trong ngự thư phòng đã chong đèn, Cảnh Minh Đế nhíu mày lật xem sổ con.
Tháng năm nhiều mưa, gần đây tình hình nước dâng từ các nơi truyền đến, cộng thêm động đất ở huyện Tiền Hà càng làm ông lo lắng hơn.
Những vật tư như nhân thủ, bạc cứu tế này nọ cuồn cuộn không ngừng chảy về các nơi gặp nạn, mắt thấy quốc khố lấy tốc độ làm ông hãi hùng khiếp vía hao hụt từng chút một.
Lo âu, buồn bực, chính là tâm tình chủ yếu của Cảnh Minh Đế mấy ngày nay.
Thoại bản đặt ở trong góc quên nhặt lên đã phủ đầy bụi.
Một trận tiếng bước chân truyền đến.
Cảnh Minh Đế nâng mí mắt liếc nhìn Phan Hải.
Phan Hải lập tức nhẹ nhàng lui ra ngoài, không bao lâu nâng một phong cấp báo bước nhanh vào trong.
“Ở đâu tấu?” Cảnh Minh Đế hỏi.
Phan Hải liếc phong thư một cái, trả lời: “ Là huyện Tiền Hà bên kia……”
Cảnh Minh Đế để sổ con trong tay xuống: “Đưa tới đây.”
Tấu của huyện Tiền Hà gần đây sáng sớm mỗi ngày đều sẽ xuất hiện ở trên long án của ông, đã xem như thành tiền lệ, tấu hôm nay ông đã xem qua, vì sao đến tối lại có tấu truyền đến nữa?
Bằng vào kinh nghiệm, Cảnh Minh Đế đoán rằng không phải chuyện tốt.
Tiếp nhận tấu đến từ huyện Tiền Hà, Cảnh Minh Đế hít sâu rồi mới mở ra, vội vàng quét qua nội dung trấn Cẩm Lý huyện Tiền Hà có động đất, tay nhất thời run lên, vội vàng xem hết nội dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081338/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.