Phế Thái Tử chạy tới, ôm lấy thân trên của Thuần ca nhi lay mạnh: “Thuần ca nhi, Thuần ca nhi!”
Thấy hài tử đầu rũ không có phản ứng, khàn cả giọng hô lớn: “Đại phu đâu, đại phu đâu?”
Tĩnh Vương phi dùng sức đẩy phế Thái Tử: “Ngươi làm đau Thuần ca nhi ——”
Bên hồ đứng đầy người, biểu tình khác nhau.
Úc Cẩn mắt lạnh nhìn Tĩnh Vương phi tuyệt vọng, tâm khó được mềm mại.
Hắn không hơi đâu đi để ý sống chết của người không liên quan, nhưng A Tự cũng sắp làm mẫu thân. Một người mẫu thân mất đi hài tử, rất thương tâm đi?
Úc Cẩn nghĩ tới gì đó, sải bước đi tới.
“Ngươi làm gì?” Phế Thái Tử phát hiện Úc Cẩn tới gần, cảnh giác quát.
Úc Cẩn vươn tay: “Ta nhìn xem còn cứu được hay không.”
“Ngươi nói cái gì?” Phế Thái Tử ngây ngẩn cả người.
Tĩnh Vương phi bỗng nhiên đẩy phế Thái Tử đến một bên, đưa Thuần ca nhi cho Úc Cẩn.
“Ngươi điên rồi?” Phế Thái Tử quát Tĩnh Vương phi.
Tĩnh Vương phi ngay cả một cái liếc mắt đều không cho phế Thái Tử, gắt gao nhìn chằm chằm Úc Cẩn không nói một lời.
Một người mẫu thân đang tuyệt vọng, khiến nàng chấp nhận mọi chuyện là không có khả năng.
Nàng không thể tiếp nhận Thuần ca nhi của nàng ra đi như vậy, Thuần ca nhi chính là mạng của nàng, nếu Thuần ca nhi thật sự không còn nữa, vậy nàng cũng không thiết sống nữa.
Úc Cẩn đem ngón tay thò vào trong miệng Thuần ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081310/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.