Một ngàn lượng phí vất vả?
Không ít người trợn to mắt.
Một ngàn lượng đã đủ cho một gia đình sống dư giả thoải mái ở Kinh thành cả đời rồi.
Chỉ là —— Mọi người lặng lẽ trao đổi ánh mắt, lắc đầu.
Một ngàn lượng này chỉ sợ không có mạng để lấy đâu.
Trước không nói Lĩnh Nam là một vùng đất xa xôi lạnh giá, phải vất vả lặn lội đường xa, chỉ nói Lý đại lang ngốc nghếch đi theo, trên đường bị người ta hại ai mà biết được?
Lập tức có người núp trong đám người hô to.
"Vương gia nói thật dễ nghe, nếu nửa đường các người hãm hại Lý đại lang, người không còn tiền cũng mất, mấy người chúng ta cũng đâu biết được..."
Mọi người nhao nhao phụ họa: " Phải đó, trời cao đường xa, nếu giữa đường Lý đại lang bị hại chết ai biết đây? Đến lúc đó chẳng những đỡ tốn bạc, nói không chừng còn lặng lẽ thả đăng đồ tử này ra ấy chứ..."
Pháp không trách chúng, nhiều người tụ tập lại một chỗ, cũng không sợ bởi vì nói chuyện quá đáng mà bị Yến vương tính sổ.
Hừ hừ, nếu Yến vương mà dám làm thế, thanh danh sẽ càng tệ hơn.
Khóe miệng Úc Cẩn khẽ mỉm cười, kiên nhẫn lắng nghe.
Để mặc mọi người tranh nhau mà nói một lúc lâu, hắn mới nâng tay lên, cao giọng nói: "Xin chư vị nghe Tiểu vương nói đôi lời."
Người rất đông, tuy tất cả đều đang bàn tán lẫn tranh cãi ầm ỹ, nhưng giọng nói của hắn tựa như có lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081283/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.