Ý cười bên môi Tề Vương cứng đờ.
Vương phi thích liền mua lại?
Đây chính là một gian cửa hàng, không phải mấy hộp son phấn, lão Thất đây là tiền nhiều quá đem đi đốt?
Trong lòng Tề Vương chua chua.
Mấy năm nay lão Thất ở phía Nam còn không biết thu được bao nhiêu tiền tài, nếu là dùng để ủng hộ hắn ta……
Nghĩ như vậy, Tề Vương nhìn về phía Úc Cẩn nét mặt càng thêm ôn hòa.
Tề Vương phi bên cạnh trong lòng còn chua hơn Tề Vương, nhịn không được liếc Khương Tự một cái.
Đây thật đúng là vợ chồng mới cưới, trong mật thêm đường, một câu thích, Yến Vương liền trực tiếp mua luôn cửa hàng.
Tề Vương phi nghĩ như thế, đột nhiên lại nghĩ đến bản thân.
Nàng ta và Vương gia cũng từng trải qua thời gian mới cưới, chính là cẩn thận ngẫm lại, những năm gần đây hình như rất hiếm khi nhận được lễ vật của Vương gia……
Tề Vương phi không tự giác thu hồi ý cười.
“Cữu cữu.” Úc Cẩn lên tiếng chào hỏi An Quốc Công.
An Quốc Công gật gật đầu: “Vương gia với Vương phi nếu tới rồi, vậy vào đi thôi, bên ngoài nắng đến chóng mặt.”
Yến hội thiết đãi ở phòng khách, phân nam nữ hai bàn.
Lão phu nhân tuy đã có tuổi, tinh thần lại rất tốt, ngồi ở trên ghế lặng lẽ đánh giá Khương Tự, thấy nàng cử chỉ ưu nhã, bình thản tự nhiên, không khỏi liếc ngang An Quốc Công phu nhân Vệ thị một cái.
Nếu không phải Vệ thị không quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081204/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.