Mấy vị Vương gia ngồi ở một chỗ.
Lỗ Vương cúi người hỏi Úc Cẩn: “Thất đệ, Thất đệ muội chữa khỏi đôi mắt của Thập Tam muội như thế nào vậy?”
Úc Cẩn nhàn nhạt liếc Lỗ Vương một cái.
Mỗi lần tụ cùng nhau đều đánh nhau, mỗi lần đều đánh không thắng, lão Ngũ này làm như quen thuộc là lấy dũng khí từ đâu ra?
Lỗ Vương không chút để ý ánh mắt lãnh đạm của Úc Cẩn, cười ha hả nói: “Nói chút đi mà.”
Nghe nói nhắc tới Yến Vương phi dễ dàng kích khởi lửa giận của lão Thất, trường hợp này nếu lão Thất nổi điên, chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Úc Cẩn bưng lên chén rượu uống một ngụm, vuốt ve chén rượu không không ra tiếng.
Lỗ Vương trơ một khuôn mặt tiện: “Thất đệ sao lại không nói lời nào nha?”
Úc Cẩn chuyển chén rượu, mặt vô biểu tình hỏi: “Có muốn ta hỏi Ngũ tẩu một chút không, rằng có phải gần đây Ngũ ca quan tâm Ngũ tẩu không đủ không?”
Lỗ Vương sờ sờ mũi, lập tức hành quân lặng lẽ.
Tương Vương vẫn còn ghi hận trong lòng vụ miệng bị ai kia nện cho một cái lúc Úc Cẩn đại hôn, không nóng không lạnh nói: “Thất tẩu còn rất thần bí, ngay cả đôi mắt của Thập Tam muội đều có thể chữa khỏi. Thất ca cần phải cẩn thận chút, đừng ngay cả thất tẩu có năng lực gì cũng không biết.”
Tương Vương ở trong một đám hoàng tử vẫn luôn ở dưới tầng chót nhất, thật vất vả lão Thất dưỡng ở ngoài cung trở về, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081185/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.