Mõm Nhị Ngưu được tự do, hướng về phía Úc Cẩn ngáp một cái thật dài.
Mõm cún bự há to, lộ ra hàm răng trắng, còn nghiêng mắt quan sát phản ứng của nam chủ nhân, một bộ dạng cực kỳ khiêu khích.
Úc Cẩn suýt nữa tức điên, nhấc chân đá tới.
Nhị Ngưu linh hoạt trốn đến sau lưng Khương Tự, lấy lòng liếm mu bàn tay nàng.
Khương Tự nhíu mày quở trách Úc Cẩn: “Chàng so đo với Nhị Ngưu cái gì.”
Úc Cẩn: “……” Tiên hạ thủ vi cường hậu hạ thủ tao ương, nếu hắn sớm sớm bán con cờ hó chết tiệt Nhị Ngưu này đi, giờ đâu đến nông nỗi lâm vào hoàn cảnh tức đến nội thương như thế này!
Nhị Ngưu: “Gâu!”
Chính viện Yến Vương phủ tên Dục Hợp Uyển, tọa lạc tại trung tâm của Vương phủ.
Vợ chồng hai người bước vào cửa viện, Nhị Ngưu theo sát phía sau đi vào.
Úc Cẩn hơi dừng bước, ghét bỏ nói: “Về ổ chó của mày ấy.”
Trước khi chưa thành thân hắn cơ hồ đều nghỉ ở thư phòng tiền viện, chính là vì chờ A Tự vào cửa cùng nhau vào ở nhà mới.
Ổ của Nhị Ngưu cũng xây ở tiền viện, có điều ngày thường vắt giò chạy lung tung trong Vương phủ to như vậy cũng không ai quản.
Nhị Ngưu liếc Úc Cẩn một cái, ngậm chặt váy Khương Tự không nhả.
Úc Cẩn duỗi tay xách cổ Nhị Ngưu, bị Khương Tự ngăn lại.
“ Làm một cái ổ chó cho Nhị Ngưu ở Dục Hợp Uyển đi.”
Nhị Ngưu giống như nghe hiểu, đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081178/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.