Ngày Khương Tự lấy chồng trời trong nắng ấm, không khí tươi đẹp làm tâm tình người ta cũng không khỏi sung sướng theo.
Thục Vương đại hôn vào tháng trước, chỉ cách hôn sự của Yến Vương có một tháng, nhưng ngày Thục Vương thành thân lại rơi xuống mưa phùn liên miên, sau đó còn mưa to tầm tã, làm cho đội ngũ đón dâu chật vật vô cùng.
Dân gian Đại Chu có một cách nói: Hai chân dẫm bùn đất, không chết cũng chia lìa.
Việc này tuy rằng bị người đọc qua sách mắng là lời nói vô căn cứ, nhưng vẫn như cũ không ngăn được mọi người xì xào.
Ngày đại hôn của Yến Vương với Thục Vương cách nhau rất gần, đem cả hai ra so sánh, tự nhiên sẽ có người nhắc tới.
Thọ Xuân hầu phu nhân mặt trầm như nước, tâm tình cực không thoải mái.
Vốn không có qua lại với Đông Bình Bá phủ, trăm triệu không nghĩ tới cô nương hai nhà đều gả cho hoàng tử, hôn kỳ còn gần như thế.
Cứ như vậy, tương lai chỉ sợ Lăng Ba sẽ bị người lấy ra so sánh với Khương Tứ cô nương.
Khấu Lăng Ba nổi danh tài mạo song toàn ở kinh thành, Thọ Xuân hầu phu nhân chưa từng gặp qua Khương Tự, tuy nghe nói Khương Tứ cô nương là một tuyệt sắc lại không cho là đúng.
Ở trong cái nhìn của bà ta, có chút tư sắc thật sự không tính là gì, nữ nhi lớn lên cũng xuất chúng, còn có vũ kỹ vạn người không được một, tuyệt sẽ không bị một cô nương Bá phủ tầm thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081165/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.