Nhìn thấy nữ tử ấy, Khương Tự cả kinh: “Tam tỷ!”
Úc Cẩn nghe ra trong giọng nói của Khương Tự mang theo quan tâm, chén trà trong tay vung lên hất ra ngoài, ném lệch trường mâu đâm về phía Khương Tiếu của hộ vệ.
Dưới đợt biến cố này, đám người tức khắc rối loạn lên, tiếng kêu sợ hãi hết đợt này đến đợt khác.
Một đạo hàn quang bay về phía Chân Hành.
Úc Cẩn ánh mắt căng thẳng, nhanh chóng quơ lấy một cái chén trà khác ném xuống, thuận thế nhảy ra khỏi cửa sổ. Đợi người rơi xuống mặt đất, chén trà bay ra cùng ám khí chạm vào nhau, cùng đồng thời rơi xuống đất.
Trường hợp càng thêm hoảng loạn.
“Bảo hộ Trạng Nguyên lang!”
Tuấn mã hí dài, bước chân hỗn độn, thanh âm la hét vang lên liên tiếp.
Người che đấu lạp so với Úc Cẩn mấy chiêu, tự biết không địch lại, lập tức rút lui.
Úc Cẩn cất bước đuổi theo, rất nhanh một trước một sau biến mất ở trong đám người.
Khương Tự thăm dò ngoài cửa sổ, nhìn thấy Long Đán theo phân phó của nàng mang Khương Tiếu rời khỏi đám người hỗn loạn, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lại phát hiện một đạo tầm mắt dừng ở trên người nàng.
Ánh mắt chạm nhau, Khương Tự hơi hơi gật đầu xem như chào hỏi nhau, rồi vội vàng đóng cửa sổ lại.
Chân Hành lại không có bất luận phản ứng gì, được các hộ vệ bao quanh bảo vệ, qua loa kết thúc dạo phố khoe quan phong quang vô hạn.
Long Đán mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081154/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.