Khương An Thành đi nhanh như bay, Khương Tự nhắm mắt theo đuôi theo ở phía sau.
Khương An Thành bỗng nhiên dừng lại, nhìn nữ nhi một cái, tức giận như lửa trong gió, khi thì bùng cao vút, khi thì hạ xuống thấp.
Lặp đi lặp lại như thế vài lần, ông ném xuống một câu: “Đi theo ta.”
Cha con hai người nhanh chóng tới thư phòng.
Khương An Thành đặt mông ngồi xuống, ngó nữ nhi không nói một lời một cái, chỉ chỉ ghế dựa: “Ngồi đi.”
Khương Tự ngồi xuống, đem vạt áo bị nước trà ướt nhẹp nhấc nhấc sang một bên.
Khương An Thành thấy thế thở dài, buồn rầu gãi gãi đầu: “Tự Nhi, con nhận được thiệp mời trong cung sao cũng không nói với ta một tiếng? Coi như vi phụ không ở nhà, cũng có thể để hạ nhân đưa tin cho ta mà.”
Khương Tự liền cười: “Nữ nhi cảm thấy không phải đại sự gì.”
“Không phải đại sự?” Khương An Thành trừng mắt, “Loại yến hội không thể hiểu được này nên cáo ốm rồi gạt đi, bằng không cũng sẽ không bị xú tiểu tử Yến vương không biết xấu hổ đó quấn lấy!”
Khương An Thành nói tới đây, đột nhiên sửng sốt: “Tự Nhi, con nhìn thấy Yến Vương rồi?”
“Dạ.”
“Vậy ——”
“Không nghĩ tới Yến Vương chính là Dư công tử.” Khương Tự chủ động nói.
Khương An Thành một quyền nện lên bàn sách: “Tiểu tử này, xem ra đã sớm đánh chủ ý vào con rồi!”
Khương Tự cười khanh khách khuyên: “Phụ thân, ngài đừng nóng vội, chuyện tuyển phi là Hoàng Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081143/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.