Mất mặt đương nhiên là mất mặt, chính là trước mắt bao người, cứ thế mà gào khóc, có phải quá trực tiếp hay không?
Trần Tuệ Phúc khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem: Ai hiểu cho tâm tình hoàn toàn sụp đổ của thiếu nữ đây?
Khương Tự cong môi cười, ánh mắt vừa chuyển, đón nhận tầm mắt của Úc Cẩn.
Úc Cẩn lặng lẽ nháy một con mắt với nàng.
Hắn quả nhiên là phí công quan tâm, căn bản không tới phiên hắn ra tay, A Tự đã xả giận cho chính mình.
Có điều —— Nghi hoặc nho nhỏ dâng lên trong lòng hắn.
Đầu tiên là làm nụ hoa mai nở rộ, sau đó là hành vi kỳ quái của quý nữ lên sân khấu, tất cả những điều này đều cho hắn cảm giác quen thuộc.
A Tự với nhất tộc Ô Miêu ở Nam Cương, lẽ nào có quan hệ gì?
Chuyện này không có khả năng.
Úc Cẩn khẽ lắc đầu, đánh mất ý nghĩ vớ vẩn này.
Khương Tự uống một ngụm trà long nhãn táo đỏ.
Hương táo nhàn nhạt, ngọt vừa đủ, uống vào ấm áp thoải mái, đúng là tâm tình thoải mái của nàng giờ phút này.
Nàng đã nói, dưới tình huống điều kiện cho phép, tận lực không để thù qua đêm, báo ngay tại chỗ là thư thái nhất.
Mắt lạnh nhìn Trần Tuệ Phúc lên tiếng khóc lớn, nội tâm Khương Tự không hề gợn sóng.
Thật là một đứa nhỏ ngốc, hiện tại biết cái gì gọi là khó coi rồi chứ.
Quý nữ bên cạnh Trần Tuệ Phúc nhịn không được khuyên nhủ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081133/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.