Đúng là thời gian thỉnh an hằng ngày, trong Từ Tâm Đường hoặc ngồi hoặc đứng không ít người.
Nghe nói Đậu công tử tới, Tam cô nương Khương Tiếu tò mò nhìn ra bên ngoài.
Ngũ cô nương Khương Lệ theo thường lệ rũ mắt, một bộ dáng quy quy củ củ, Lục cô nương Khương Bội thì cau mày, không biết suy nghĩ cái gì.
Phùng lão phu nhân liền cười nói: “Vừa khéo các ngươi đều ở đây, gặp biểu thúc của các ngươi một lần luôn đi.”
Đậu Khải Đồng nghe gã sai vặt khuyên bảo rốt cuộc rửa mặt sạch sẽ thay một bộ y phục mới tới đây, vừa vào cửa chính là mang theo làn gió mát lạnh đập vào mặt.
“Con thỉnh an dì.”
Phùng lão phu nhân cười bảo Đậu Khải Đồng đứng lên: “Đêm qua ngủ ngon giấc không ——”
Nói còn chưa dứt lời, liền thấy đôi mắt Đậu Khải Đồng thâm quầng như gấu trúc.
Phùng lão phu nhân liền nuốt xuống lời khách sáo, nhíu mày hỏi: “Đây là làm sao vậy, nhìn giống như một đêm không ngủ vậy, là đệm giường không thoải mái, hay là hạ nhân không tận tâm ——”
Đậu Khải Đồng vội nói: “Không phải, là cháu trai thay đổi chỗ ở nhất thời ngủ không được.”
“Quay đầu ta bảo phòng bếp đưa cho con chén canh an thần. Hôm qua con với ba biểu ca dùng trà chưa gặp mấy chất nữ, hiện tại đúng dịp làm quen nhau luôn đi, miễn cho về sau đi lại trong phủ gặp mặt lại không nhận ra.”
Đậu Khải Đồng theo bản năng ngẩng đầu.
“Đây là Tam cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081118/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.