Dọc theo đường đi, A Man hãy còn tức chết đi được.
“Ai vậy nha, thế mà lại có đăng đồ tử như vậy. Chỉ tiếc cho dù của chúng ta, thiếu chút nữa đập hỏng luôn……”
Khương Tự bước càng nhanh hơn.
A Man tiếp tục oán niệm: “Cô nương, người nọ tự xông vào nhà dân, chúng ta hẳn phải áp giải gã ta đi báo quan, cứ đi như vậy rồi gã ta chạy mất làm sao bây giờ?”
“Gã ta hẳn là huynh trưởng của Đậu biểu cô.” Khương Tự nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu.
A Man đột nhiên mở to hai mắt nhìn: “Chính là vị Đậu biểu cô hôm nay tới?”
Khương Tự gật đầu.
A Man càng kinh ngạc, ngay cả nói chuyện đều lắp bắp: “Cô, cô nương, vậy gã, gã đùa giỡn ngài……”
Bối phận chênh lệch nhau nha —— Không đúng, cùng thế hệ cũng không thể đùa giỡn!
Nhưng mà chênh lệch bối phận vẫn quá làm người ta khiếp sợ rồi, đây, đây quả thực hoang đường……
A Man cẩn thận đánh giá thần sắc Khương Tự, lại phát hiện chủ tử nhà mình mặt không gợn sóng, chỉ là bước chân hơi nhanh.
“Cô nương đừng chấp nhặt ba loại người đó.” Tiểu nha hoàn nỗ lực suy nghĩ tìm từ an ủi.
Cô nương mặt ngoài bình tĩnh như vậy, trong lòng nhất định tức điên rồi.
Đổi ai không tức chứ, bị trưởng bối đùa giỡn……
A Man tưởng tượng, liền hận không thể quay trở lại đá thêm mấy đá.
Khương Tự cong môi: “Ai nói không chấp nhặt loại người đó? Đợi lát gặp đại lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081115/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.