A Xảo đi vào: “Cô nương, A Phúc bên Từ Tâm Đường tới, nói lão phu nhân mời ngài qua đó.”
“Đã biết, bảo nàng ta chờ.”
A Xảo xoay người đi ra ngoài truyền lời, ngược lại là Khương Y có chút bất an.
“Tứ muội, để người của tổ mẫu chờ không tốt, muội mau mau đi đi.”
Khương Tự không để bụng cười cười: “Một tỳ nữ còn chờ không được?”
Quen thói hư tật xấu.
“Cũng không phải chuyện tỳ nữ, tổ mẫu ——”
Khương Tự nghiêm mặt, lành lạnh nói: “Tổ mẫu chậm tý cũng không sao.”
Nàng nhất định phải để đại tỷ rõ ràng, đây là Đông Bình Bá phủ, phụ thân là Đông Bình Bá, đại tỷ trở về không phải ăn nhờ ở đậu, không cần đối với một hạ nhân còn phải cẩn thận từng li từng tí, cho dù là hạ nhân trong viện tổ mẫu.
Khương Y bị thái độ của Khương Tự làm cho cả kinh, ngơ ngác nhìn nàng: “Tứ muội, tổ mẫu sẽ trách tội……”
Nếu bởi vì nàng làm muội muội bị tổ mẫu ghét, đó chính là tội của nàng.
Khương Tự nghe vậy cười rộ lên.
“Tứ muội cười cái gì?” Khương Y càng cảm thấy muội muội khác với trong ấn tượng.
Khương Tự vươn tay, cầm bàn tay lạnh lẽo của Khương Y.
“Đại tỷ đừng lo lắng, tổ mẫu có trách hay không kỳ thật không quan trọng như vậy.”
Khương Tự bỗng nhiên cảm thấy có một tổ mẫu khắp nơi lấy lợi ích làm đầu cũng không tồi.
Trên đời này, nói tiền nói lợi ích kỳ thật cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081109/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.