Gian phía Tây của chính phòng Hải Đường Cư bố trí thành thư phòng, trưng bày đơn giản, sạch sạch sẽ sẽ.
Trời còn rất sớm, ánh nắng mỏng manh từ song cửa sổ chiếu vào, phác hoạ ra sự tinh tế cùng mềm mại của thiếu nữ ngồi ở bên cửa sổ.
Khi Tình nhi đi vào, nhìn thấy chính là một hình ảnh tốt đẹp như vậy.
Nhưng khi thiếu nữ tuyệt mỹ nhỏ nhắn mềm mại kia rơi vào trong mắt nàng ta, lại như tuyết trên núi cao, như băng trong hồ, đẹp thì đẹp đó, lại khiến nàng ta không khỏi trong lòng phát run.
Tình nhi bị đưa tới trước mặt Khương Tự, A Man kêu một tiếng: “Cô nương, người tới rồi.”
Khương Tự hơi hơi gật đầu, ra hiệu A Man lui ra.
A Man thối lui đến cửa đứng.
Tình nhi không hiểu sao thấy áp lực hành lễ với Khương Tự: “Nô tỳ gặp qua cô nương.”
Khương Tự chống cằm, đánh giá Tình nhi.
Thật giống.
Người đều nói nàng và Thánh Nữ A Tang rất giống, nhưng nàng chưa gặp qua A Tang, chỉ nhìn thấy qua bức chân dung giấu ở trong thư phòng của Úc Thất, cho nên cái loại cảm khái xa xôi ấy không mãnh liệt bằng hiện tại.
Tình nhi cùng Vũ nhi thật sự như một khuôn khắc ra, đại khái khác biệt duy nhất chính là khí chất của các nàng.
Khương Tự nghĩ đến Vũ nhi bên trong dân trạch, tuy rằng trâm mận váy vải, nhưng trong lúc đi lại vẫn lơ đãng toát ra vài phần quyến rũ, mà Tình nhi trước mắt lại toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081101/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.