Khương Tự dừng tay, cười như không cười liếc nhìn bảo nhi.
Bảo nhi che lại một chồng ngân phiếu cao cao, sắc mặt kích động ửng hồng.
Hạng người như các nàng kiếm cũng không phải tiền sạch sẽ, chỉ cần cấp đủ tiền, có quy củ gì mà không thể đánh vỡ?
Này đó ngân phiếu cộng lại chừng mấy trăm lượng, để một mình nàng bồi hai người đều được, huống chi chỉ là nói một chút chuyện của ân khách chuộc thân cho một tiểu nha đầu.
“Chúng ta trước tiên nói rõ, ra khỏi cửa này, giữa tiểu nương tử với ân khách chuộc thân cho Vũ nhi có gút mắt gì đều không liên quan đến Yến Xuân ban.”
Khương Tự một tay chống cằm, nhẹ nhàng gật đầu: “Đây là tự nhiên.”
“Vậy được, tiểu nương tử hỏi đi.” Bảo nhi muốn cất ngân phiếu vào trong ngực.
Một bàn tay trắng nõn vươn ra, nhẹ nhàng đè lại chồng ngân phiếu.
Bảo nhi dường như bị người cắt một miếng thịt, cảnh giác nhìn người đối diện.
Khương Tự cười cười: “Trước không hoảng hốt, ma ma cũng nên nói ra vài thứ ta cần mới tiện duỗi tay phải không?”
Bảo nhi cười mỉa.
“Ma ma biết thân phận của người chuộc thân cho Vũ nhi sao?”
“Tiểu nương tử hỏi lời này, ngài đi lên chợ mua gà, chẳng lẽ còn hỏi gà mái đẻ trứng là màu sắc và hoa văn gì sao?”
Khương Tự mặt đẹp kéo căng: “Ta đi chợ mua gà, cũng sẽ không ra tiền mua trâu.”
Bảo nhi này nếu đánh giá nàng là một cô nương gia cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081065/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.