Khi Úc Cẩn rời khỏi hẻm nhỏ, bước chân chưa từng nhẹ nhàng như thế bao giờ.
Yến Vương phủ cũng giống với các vương phủ khác, tọa lạc tại nơi mà hoàng thân hậu duệ quý tộc tụ tập.
Hắn đi đến cổng lớn, trong lòng thật sự rất vui mừng, nhịn không được duỗi tay xoa xoa đầu sư tử bằng đá ở cửa, khiến người gác cổng của vương phủ nháy mắt mở to hai mắt nhìn.
Lườm người gác cổng thần sắc cổ quái một cái, Úc Cẩn sải bước đi vào.
So với dân trạch ở hẻm nhỏ Tước Tử, Vương phủ tự nhiên lớn hơn rất nhiều, đình đài lầu các, sân viện trùng điệp, nếu là người lần đầu tới chắc chắn sẽ đầu óc choáng váng.
Nhưng đối với Úc Cẩn mà nói, hắn vẫn cảm thấy dân trạch trước cửa có một cây táo xiêu vẹo cổ thuận tiện hơn.
Vào cửa chính là sân viện, Hợp Hoan thụ cao lớn che trời, ngày hè ngồi dưới tàng cây hóng mát là sảng khoái nhất, còn có hoa Hợp Hoan như cánh quạt nhỏ phảng phất như nở mãi không tàn, điểm xuyết cho thời gian dài đằng đẵng lại nhàn nhã.
Mà Vương phủ to như vậy lại trống rỗng, Úc Cẩn nghiêm túc nghĩ nghĩ, chủ yếu vẫn do thiếu một nữ chủ nhân.
Nhị Ngưu cuộn ở chân tường, thấy chủ nhân trở về buồn bã ỉu xìu nhìn thoáng qua, lại đem mặt gác lại trên đùi trước.
Đối với cún bự đã nhìn đủ khuôn mặt già của chủ nhân mà nói, địa vị của Úc Cẩn đã giảm rồi lại giảm, ban đầu có lẽ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cam/2081062/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.